Khẽ lắc đầu, Ngọc Tâm hơi cảm xúc nói:
- Đây chính là vật truyền qua các đời của Tuyệt Tình Môn chúng ta.
Thiên Lân nhìn thanh kiếm đó, khẽ nói:
- Đây là một thành thần kiếm, uy lực vô cùng, hẳn phải có một cái tên rất nổi tiếng.
Ngọc Tâm nhìn Thiên Lân, dường như biểu đạt điều gì đó, đáng tiếc Thiên Lân lại không hiểu được.
Đúng lúc này, Ngọc Tâm mở miệng nói:
- Kiếm này có một cái tên rất thương cảm, gọi là Tàn Tình.
Thiên Lân ngạc nhiên nói:
- Tàn Tình kiếm? Sao nghe không được tốt lắm hả?
Ngọc Tâm không hề giải thích, tiếp tục nói:
- Đây là một thanh thần kiếm trầm lắng đã nhiều năm, nó được liệt vào trong hai mươi bốn thần binh lợi khí của Đại La Chư Thiên, do vài ngàn năm không xuất hiện ở nhân gian nên không nổi danh trong hai mươi bốn thần binh lợi khí, nhưng luôn được liệt đứng đầu trong mười đại thần binh khí.
Thiên Lân hơi bất ngờ, kinh ngạc nói:
- Đứng đầu trong mười đại thần binh khí, chính là thanh Tàn Tình kiếm này?
Ngọc Tâm gật đầu nói:
- Đúng thế, chính là nó. Bổn môn nhiều đời truyền lại, kiếm này có một tuyệt kỹ vô địch, có thể phá được mọi phòng ngự thế gian, đáng tiếc vẫn không có ai luyện thành.
Thiên Lân hiếu kỳ nói:
- Tuyệt kỹ nào mà lợi hại như vậy, nói nghe một chút.
Ngọc Tâm hơi lay động ánh mắt, liếc Thiên Lân rồi bình thản không động đậy nói:
- Đó là một chiêu kiếm thức bổn môn lưu truyền đã vài ngàn năm, đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427419/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.