Phất tay bạt kiếm, Thiên Lân muốn thi triển liền.
Nhưng lúc này, khuôn mặt Thiên Lân lại hiện lên vẻ ngạc nhiên, thanh kiếm trong tay bất kể hắn dùng lực thế nào, không ngờ rút không ra được.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao thấy vậy, không khỏi bật cười lớn, trào phúng nói:
- Đây gọi là kiếm vào tay ngươi, tiên phật cũng phải cúi đầu phải không? Ha ha ha … quả thật là mất mặt …
Thiên Lân vẻ mặt xấu hổ, ánh mắt chuyển đến người thiếu nữ liền phát hiện nàng đang chăm chú nhìn bản thân, dường như có một sự chờ đợi nào đó.
Thiên Lân không hiểu, hỏi lại:
- Cô nương, kiếm này của cô nương …
Thiếu nữ khẽ lẩm bẩm:
- Kiếm này không bình phàm, không phải người có duyên rút không ra, không phải người đại trí đại dũng rút không ra, không phải người có tâm tính kiên định rút không ra.
Thiên Lân sửng người, không phục nói:
- Ta không tin hôm nay ta không thể rút kiếm ra được.
Hai tay dùng sức, thúc động chân nguyên, Thiên Lân toàn thân xuất hiện ngũ sắc, xanh, đỏ, tím, vàng kim và đen nối tiếp xuất hiện, lưu động không ngừng trên người hắn, khiến người ta chấn động.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hơi kinh ngạc, chăm chú nhìn mặt Thiên Lân, thấy cơ mặt hắn run rẩy, nhưng kiếm trong tay còn chưa hề nhúc nhích.
Vì vậy, Tuyết Ẩn Cuồng Đao cười chế nhạo:
- Thiên Lân, ta khuyên ngươi hay là chết cho rồi, một thanh kiếm cũng không rút ra được, sống để mà làm gì.
Thiên Lân không nói, vẻ mặt nghiêm chỉnh, trong mắt lóe lên ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427405/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.