Linh Hoa nói:
- Không cần lo lắng, sư tổ nói rồi, gần đây Băng Nguyên rất nhiều chuyện lạ, Băng Tuyết lão nhân nhất định sẽ không đi xa, người nhất định sẽ ngầm trông nom chúng ta. Chỉ cần chúng ta kiên định niềm tin, nhất định có thể tìm được người.
Tiết Quân đồng ý:
- Linh Hoa nói đúng, chúng ta nhất định có thể tìm được người. Lâm sư huynh, huynh không cần phải tự trách mình nữa.
Hờ hững bất động, vẻ mặt Lâm Phàm trầm ngâm, sau khi nghe câu nói của Tiết Quân, hắn mới chầm chậm quay đầu liếc những người bên cạnh, điềm nhiên nói:
- Ta không hề tự trách, ta chỉ đang suy nghĩ, phải làm thế nào mới xem là không phụ kỳ vọng của người với ta, mới không có lỗi với cốc chủ, đối với sư phụ.
Linh Hoa nói:
- Trước mắt Băng Nguyên hỗn loạn, chính là lúc chúng ta góp sức. Huynh lần này lấy được ngôi đệ nhất, được xem là người xuất sắc nhất trong đám tuổi trẻ của Đằng Long cốc, huynh càng phải có tác dụng làm gương.
Lâm Phàm gật đầu nói:
- Chuyện này ta biết, nhưng chỉ như thế thôi sao?
Linh Hoa đáp:
- Lòng không cần lớn, làm cho tốt là đủ rồi.
Đào Nhâm Hiền phụ họa theo:
- Linh Hoa nói không sai, chúng ta tiến từng bước từng bước, tin chắc có ngày hãnh diện được.
Nhìn bốn người, Lâm Phàm nở nụ cười tự tin lớn giọng nói:
- Được rồi, từ thời khắc này trở đi, chúng ta cùng nhau nỗ lực, vì sự hưng thịnh và an nguy của Đằng Long cốc mà cống hiến sức mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427321/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.