Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện Hạ
Cảnh Thất xem xét Lương Cửu Tiêu, sửng sốt cả nửa ngày, một lúc lâu sau mới đỡ trán bất đắc dĩ mà cười, thế gian này mênh mang phức tạp, mấy việc vớ vẩn tuyệt luân hắn tự cho là đã gặp qua nhiều, nhưng không ngờ cơ duyên xảo hợp cũng có lúc khiến người ta không biết phải làm sao như thế này. Lương Cửu Tiêu thử gọi vị Nam Trữ vương vẫn cứ bất đắc dĩ cười cười, cười đến khiến y có chút đầu óc lơ mơ.
Lương Cửu Tiêu từ nhỏ tư chất cũng không tốt lắm, vô luận là đọc sách hay luyện công, thậm chí là thuật dịch dung, đều chậm hơn so với đồng môn các sư huynh đệ mấy lần, may mà y luôn chăm chỉ khổ công, qua thời gian dài, so với mấy kẻ trời sinh có chút thông minh nhưng không chịu cố gắng ngược lại vững chắc hơn không ít. Bình sinh y bội phục nhất đó là Đại sư huynh không gì không làm được của mình, lần này xuất môn lưu lạc lịch lãm, cũng là cố gắng hết sức mình, trong suy nghĩ muốn được giống như Chu Tử Thư làm nên một phen sự nghiệp. Thế nhưng mấy ngày trước y lại nhận được thư của Đại sư huynh, nói có một bằng hữu đến Lưỡng Quảng, có tín vật làm chứng, nếu người này có chút yêu cầu nào thì hãy giúp hắn điều động cơ sở ngầm mà Chu Tử Thư đã cài tại bản địa.
Giờ phút này, y mơ hồ nghĩ tới điều gì, nhịn không được mà mở to hai mắt.
Cảnh Thất từ trong lòng ngực lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291316/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.