Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện Hạ
Tiếng tỳ bà như châu ngọc lạc bàn từ tiểu tú lâu truyền xuống, thanh thanh gió mát, một tiếng thanh tiếu nhỏ nhẹ không biết từ đâu vang đến, như dòng suối nhỏ chảy về nguồn, lưu luyến trong tâm trí những ai nghe được.
Chu Tử Thư tại môn khẩu lẳng lặng nghe xong một hồi, lúc này mới đẩy cửa đi vào. Tiếng tỳ bà chợt ngừng, dư âm hẵng còn quấn quýt trong phòng, thiếu nữ đạn cầm đã đứng dậy, cúi đầu chỉnh đốn trang phục: “Chu công tử”.
Chu Tử Thư vội nói: “Tô cô nương không cần đa lễ”.
Nàng mang một chút ít trang sức trang nhã trên người, nơi khóe mắt là một mạt hồng sắc nhạt dần đến đuôi mắt, hơi hơi tản mát như tán tại trong tóc mây, như muốn điểm tô thêm cho gò má oánh bạch tựa tuyết. Khi nàng nói chuyện thanh âm vừa thanh thanh lại ngân nga dịu dàng, có điểm trầm thấp, không giống như những nử tử khác thanh âm thanh thúy bén nhọn, ngược lại có một loại đặc biệt liêu nhân.
Ôn nhu giải ngữ, động tĩnh giai nghi (ôn nhu trong từng lời nói, dịu dàng chừng mực trong từng động tác),vừa không giống cái gọi là tiểu thư khuê các đại môn không bước cổng trong không ra, nhạt nhẽo chán nản, nhưng cũng không hề như phong hoa nữ tử, một thân phong trần làm người khác cảm thấy chán chường vô vị.
Chu Tử Thư nhịn không được thở dài, một nữ nhân như vậy, liệu có nam nhân nào có thể cự tuyệt đây?
Hách Liên Dực nói: “Thanh Loan, nàng đi trước nghỉ ngơi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291306/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.