Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện Hạ.
Bất quá chỉ trong một cái chớp mắt, Cảnh Thất lập tức điều chỉnh tốt vẻ mặt của mình, làm như không có việc gì nhíu nhíu mi, ra điều không kiên nhẫn mà hỏi han: “Gọi y làm cái gì, cùng tiểu tử kia nói chuyện, ba câu y đáp không được một câu, mà nếu có mở miệng thì cũng toàn mấy lời hung hăng ương ngạnh, chẳng có chỗ nào dễ nghe, thế không phải sẽ làm mất sạch hứng thú của Đại điện hạ sao?”
“Cái gì mà mất hứng, tiểu hài tử ngươi nói toàn mấy lời tính toán chi li ấy là sao? Ta lại là kẻ không độ lượng như vậy à?”. Hách Liên Chiêu tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn, “Như thế nào, chẳng lẽ Vương gia cảm thấy, ta không xứng mời Vu đồng qua đây nói chuyện một chút sao, hửm?”
Thật đúng là nằm ngoài định liệu.
Cảnh Thất trong lòng đem Hách Liên Chiêu mắng chửi xối xả thậm tệ từ đầu đến đuôi, đúng là đồ ăn no rảnh rỗi kiếm chỗ phá phách đây mà. Hừ, quả thật đã đánh giá thấp trình độ được tiện nghi còn khoe mã của Hách Liên Chiêu rồi. Thế nhưng Cảnh Thất trên mặt vẫn cố gắng tươi cười sáng lạng: “Điện hạ nói như vậy không phải là đã oan ức cho ta rồi hay sao? Tội danh này ta thế nhưng không đảm đương nổi, Bình An, đi qua phủ Vu đồng, nói Đại điện hạ đang ở chỗ của ta, thỉnh y qua đây một chút”.
Ví thử có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, thì cho dù có trăm cái ngàn cái sọt rắc rối úp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291305/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.