Lục Chiêu Nhiên nhíu mày không hài lòng thái độ của cô: "Anh không muốn em mang ơn chỉ muốn em biết một điều từ đầu đến cuối người anh muốn cưới chỉ có mình em"
Nếu như không nhìn thấy tin nhắn của hắn ta trước đó có lẽ cô sẽ tin lời nói đó là thật lòng!
"Lục Chiêu Nhiên, anh có biết vì sao tôi không bao giờ diễn vai ngốc bạch ngọt không?". Ngôn Lạc Hi bỗng nhiên hỏi.
Vẻ mặt Lục Chiêu Nhiên dần lạnh xuống, bọn họ ở bên nhau ba năm hắn biết rất rõ cô là người phụ nữ thà tự gãy cũng không muốn bị bẻ cong, cô không học được cách mềm mỏng chiều lòng người khác nếu không cô sớm đã nổi tiếng rồi.
Thấy hắn ta mím môi không nói lời nào, cô tự mình nói: "Bởi vì tôi không thể hiểu được suy nghĩ của họ cho nên anh đừng nói anh muốn cưới thì tôi sẽ vui vẻ muốn gả. Ngày đó ở phòng làm việc của anh, tôi nói chia tay là nghiêm túc"
Lục Chiêu Nhiên lạnh lùng nhìn cô, đôi môi mỏng manh hơi mím lại, "Tình cảm ba năm của chúng ta em nói chia là chia đã hỏi ý kiến của anh chưa?"
"Anh có ý gì? "Ngôn Lạc Hi giận dữ nhìn hắn.
Lục Chiêu Nhiên nhấc chân đi về phía cô đột nhiên hỏi: "Người đàn ông ở cùng em đêm đó là ai?"
Ngôn Lạc Hi nhìn đáy mắt người đàn ông vỡ toang cảm xúc giống như dã thú ngủ đông nguy hiểm đến mức dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào tới cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2835451/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.