Đôi mắt đen nhánh của người đàn ông nheo lại một cách nguy hiểm nhìn, Ngôn Lạc Hi trong lòng không hiểu phát run, cô kiêu căng nâng cằm lên, không nói hai lời, xoay người rời đi.
Người này quả thực chính là hành tẩu tủ lạnh, đôi mắt trong suốt kia lại sắc bén khúc xạ ra lãnh ý muốn đem cô toàn thân đông cứng thầm nghĩ không thể trêu vào mau chạy đi thôi!
Khóe môi Lệ Dạ Kỳ khẽ cong, cười có vài phần tà, vài phần du côn, ánh mắt dừng ở đôi chân non nớt trắng nõn của cô, tự dưng nhớ tới bộ dáng động lòng người, hai chân cô vô lực khoanh ở bên hông anh tối hôm đó khiến cho hô hấp nhất thời hỗn độn không chịu nổi.
Anh đè nén hơi thở hỗn độn, đẩy cửa xe ra, không nhanh không chậm theo sau. Ngôn Lạc Hi chưa đi được mười mét, cổ tay mảnh khảnh đã bị một bàn tay lớn nóng rực trói buộc. Cô quay đầu lại còn chưa kịp thấy rõ khuôn mặt nam nhân, trước mắt trời hoa đất chuyển, sau đó bị nam nhân giống như khiêng bao cát khiêng lên đầu vai.
Hơi thở nam tính lạnh lẽo quanh quẩn ở chóp mũi, tim Ngôn Lạc Hi đập nhanh, đầu óc sung huyết, cô hổn hển hô to: "Thả tôi xuống, anh thả tôi xuống"
Lệ Dạ Kỳ nhẹ nhàng thoải mái khiêng nàng, không để ý tới ánh mắt kinh ngạc bốn phía ném tới, bình yên từ hành đi về phía trước, ngũ quan tuấn mỹ thâm trầm, rõ ràng là một hình ảnh cường đoạt dân nữ, đẹp đến cực hạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2835425/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.