Một giây sau, môi của cô bị anh bịt kín, trong lòng cô chấn động, đẩy mạnh anh ra, che miệng theo phản xạ có điều kiện, kinh ngạc trừng mắt nhìn anh, "Anh..."
Lệ Dạ Kỳ khẽ nhếch môi, đáy mắt xẹt qua một nụ cười, anh lui về, như cười như không liếc cô một cái, sau đó khởi động xe rời đi.
Ngôn Lạc Hi kinh ngạc nhìn chằm chằm gò má tuấn tú của anh, cô có thể tin tưởng anh sao?
Nghiêm túc ngẫm nghĩ lại những gì anh nói, vẫn là né tránh mấu chốt trong câu hỏi của cô và dùng lý lẽ hợp lý để giải thích, đặc biệt khi cô nhắc đến việc Phó Du Nhiên gọi anh là Nhị ca, ánh mắt anh rất khó hiểu.
Cô biết, Lệ Du Nhiên trong lòng anh nhất định là tồn tại không thể chạm vào, ngày đó chỉ nhắc tới tên cô ấy, anh liền oán hận cô cùng Lệ Du Nhiên không thể so sánh, như vậy về sau thì sao?
Nếu như chứng minh Phó Du Nhiên chính là Lệ Du Nhiên, anh sẽ giải thích cô nghe giống vậy? Chắc như đinh đóng cột hai người không có bất kì quan hệ cá nhân nào?
Ngôn Lạc Hi thu hồi ánh mắt, nghiêng đầu nhìn cảnh đường phố nhanh chóng rút lui ngoài cửa sổ, trong lòng không phải vì lời giải thích xoá bỏ hiểu lầm mà thoải mái, ngược lại bởi vì tương lai không biết mà hoảng loạn.
Ngôn Lạc Hi, nếu như không muốn lại trải qua đêm nay tê tâm liệt phế thống khổ như vậy, tốt nhất đóng chặt nội tâm đừng nên động lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2834445/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.