Trên đại sảnh, Lệ Dạ Kỳ bước nhanh tới chỗ Mặc Bắc Trần, thấy anh ta một hơi uống cạn ly rượu anh thấp giọng nói: "Bắc Trần, chuyện nhà trở về rồi giải quyết."
Mặc Bắc Trần không để ý tới anh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Trường Thanh đang ôm Cố Thiển vào lòng, giọng nói lạnh lùng:"Thẩm Trường Thanh, mau bỏ cái tay bẩn thỉu đó ra".
Thẩm Trường Thanh một thân lễ phục gọn gàng, cao lớn đẹp trai, vẻ mặt hờ hững nhìn chằm chằm Mặc Bắc Trần, "Mặc tổng, cho dù anh là đế vương cao cao tại thượng trong giới giải trí, cũng không ngăn cản được tôi cùng Thiển Thiển yêu nhau"
Đôi mắt ưng sắc bén của Mặc Bắc Trần khẽ híp lại, rõ ràng đã bị Thẩm Trường Thanh chọc giận, anh ta đưa tay nắm cổ tay Cố Thiển.
Cố Thiển theo bản năng rụt lại trong lòng Thẩm Trường Thanh, sắc mặt người đàn ông trong nháy mắt đen như đáy nồi.
"Thiển Thiển! "Giọng nói của người đàn ông phát ra từ kẽ răng, mang theo vẻ tức giận.
Cố Thiển co rúm lại một chút, thấy mọi người xung quanh vây quanh, đều nhìn bọn họ, cô cúi đầu cầu xin, "Đại ca, có chuyện gì chúng ta về nhà nói sau được không?"
Mặc Bắc Trần không chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Thiển, bọn họ sống chung một nhà 15 năm cô chưa từng khúm núm như vậy, mà hôm nay lại vì tên đàn ông khác mà chống đối tới cùng.
Mặc Bắc Trần đau lòng đan xen, tự mình che chở cô gái lớn lên, mắt thấy cô mềm mại dựa vào lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2834183/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.