Chương trước
Chương sau
Bạch Kiêu thong thả đi tới trước mặt Ngôn Lạc Hi, dịu dàng cười với cô.

"Lạc Hi, hôm nay em rất đẹp, Giáng sinh vui vẻ"

"Giáng sinh vui vẻ" Ngôn Lạc Hi mỉm cười, vừa vặn bị truyền thông chụp được trong ống kính, một đôi trai tài gái sắc làm người ta ghen ghét chết được a!

Ba người họ cùng đi vào khách sạn Đế Đô.

Bộ phim <> được tập đoàn Hoàn A đầu tư. Tiệc đóng máy lần này còn hào phóng đặt khoảng sân bên cạnh khách sạn làm địa điểm tổ chức. Thậm chí, mỗi khách mời đến tham dự còn được một món qua lưu niệm là mẫu nước hoa mới của nhãn hiệu lớn, mùi hương hoa linh lan thơm ngát ý nghĩa sẽ gặp hạnh phúc.

Cả ba người đi vào sân, ở đây trang trí theo kiểu lễ hội hoàng tráng có rất nhiều khách khứa đã đến sẵn, nhìn ba người cùng dắt tay nhau xuất hiện, trong lòng mỗi người đều cực kỳ phức tạp.

Đó là vì scandal gần đây nhất của Ngôn Lạc Hi và Bạch Kiêu cả hai không ai đứng ra làm sáng tỏ, thậm chí ở phim trường cũng không biểu hiện điều gì bất thường nhìn thế nào cũng không giống đang hẹn hò. Nên nói bọn họ trông giống bạn bè bình thường có vẻ đúng hơn.

Có điều, ánh mắt Bạch Kiêu nhìn Ngôn Lạc Hi lại tràn ngập sự thương tiếc khiến không ít người hâm mộ đến ganh tị.

Phó Luân đứng trong đám tân khách, nhìn chiếc khăn túi của Bạch Kiêu và lễ phục của Ngôn Lạc Hi trong lòng sóng lớn mãnh liệt, tại sao cho dù cô đã dọn ra khỏi nhà Lệ Dạ Kỳ thế nhưng người bên cạnh cũng không phải anh ta?

Tiệc bố trí ngoài trời nên rất lạnh, Ngôn Lạc Hi dù đã khoác áo vẫn không chịu nổi run người hai tay vuốt ve cánh tay, nhìn những người khác trang điểm kĩ lưỡng, bình tĩnh dự tiệc lại cảm thấy làm nghệ sĩ thật khổ. Cho dù lạnh đến giơ chân, trong trường hợp này còn phải làm bộ như mình rất ổn.

"Chúng ta vào trong ngồi đi". Bạch Kiêu nhìn thấy cô lạnh đến môi xanh mét ra dấu ý bảo cô đi phía trước, Ngôn Lạc Hi gật đầu đi vào liền thấy Phó Luân toàn thân âu phục xanh đậm, cô gật đầu với anh ta, thái độ không mấy thân thiện.

Buổi tiệc này là tập đoàn Hoàn Á tổ chức, ở chỗ này nhìn thấy Phó Luân cũng không ngoài ý muốn.

Chỉ là bên trong lại bắt gặp Phó Du Nhiên đứng ở bên cạnh Phó Tuyền, trái tim bỗng dưng tràn ngập một cỗ đau đớn mãnh liệt, ngày đó ở đài truyền hình ghi hình lời cô ta nói lần nữa quanh quẩn bên tai.

Những lời này mỗi đêm yên tĩnh sẽ hiện lên trong đầu làm cô đau thấu nội tâm.

Điền Linh Vân mẫn cảm nhận ra cô có gì không đúng, dõi theo ánh mắt nhìn sang bắt gặp Phó Du Nhiên ở đó liền chau mày nói:"Đừng để ý, coi cô ta vô hình là được"

Ngôn Lạc Hi gật đầu, "Ừ biết rồi"

Bạch Kiêu như có điều suy nghĩ nhìn thoáng qua Phó Du Nhiên, anh ta thu hồi ánh mắt rơi vào trên người Ngôn Lạc Hi.

"Lạc Hi, anh đi lấy chút đồ uống nóng, em ở đây đừng chạy lung tung nha"



Ngôn Lạc Hi mỉm cười:"Em đâu phải trẻ con mà sợ đi lạc, anh đi đi"

"Ừ" Sau khi Bạch Kiêu rời đi, Phó Luân đi tới, đôi mắt sâu thẳm nhìn Ngôn Lạc Hi mỉm cười nói: "Lạc Hi, chúc mừng bộ phim đầu tiên của em thuận lợi đóng máy, đây là quà tặng em"

Ngôn Lạc Hi nhìn hộp quà nhỏ nhắn tinh xảo, cô nói: "Tất cả mọi người đều đóng máy chỉ có mình tôi nhận quà thì ngại quá"

"Đây bộ phim truyền hình đầu tay của em,

chúc em thành công bùng nổ phòng vé".

Tay Phó Luân không thu hồi kiên trì muốn đem quà tặng cho cô.

Ngôn Lạc Hi đảo mắt thấy có rất nhiều bạn diễn đang nhìn, cô vì thế không thể từ chối đưa tay nhận lấy, cười nói: "Cảm ơn, tôi mở ra xem một chút được không?"

"Đương nhiên"

Ngôn Lạc Hi tháo chiếc nơ trên đỉnh, mở hộp ra, bên trong sợ dây chuyền nhỏ nhắn mặt trái táo pha lê màu đỏ, tinh xảo và xinh đẹp cũng không tính là thứ gì đáng giá lại ngoài ý muốn khiến người ta thích.

"Cảm ơn, tôi rất thích."

Ngôn Lạc Hi chân thành cảm ơn, "Xin lỗi, tối nay là Giáng sinh, tôi không có quà để đổi lần sau tôi bù lại được không?"

Một câu chuẩn bị trao đổi quà tặng là một tình tiết trong<>, Giang Lâm vào lễ Giáng Sinh chuẩn bị quà tặng cho Sơ Hạ, Sơ Hạ cho rằng muốn trao đổi đêm hôm khuya khoắt lại đi mua một phần quà để tặng Giang Lâm.

Trong phim trao đổi quà mục đích là không mắc nợ nhau, nhưng lúc này lại có ý cùng Phó Luân vạch rõ ranh giới tránh để người khác vẻ vời lung tung.

Ánh mắt Phó Luân tối sầm buồn bã:"Không sao, không cần đáp trả"

Ngôn Lạc Hi cũng không có nhấn mạnh đề tài này nữa, nghiêm túc mà nói Phó Luân là anh trai cô, cho dù trong lòng không muốn thừa nhận cũng không thay đổi sự thật bọn họ chảy cùng dòng máu.

Phó Tuyền thấy Ngôn Lạc Hi nói chuyện với Phó Luân cất bước đi tới:"Lạc Hi, đêm nay cô rất đẹp"

Ngôn Lạc Hi nhìn Phó Tuyền vẻ mặt thờ ơ, thản nhiên gật đầu, giọng điệu khách sáo xa cách:"Phó tổng"

"Lâu rồi không gặp, dường như cô gầy đi rồi. Trời lạnh chú ý đến sức khỏe một chút".

Khi Phó Tuyền đối diện với Ngôn Lạc Hi đều luôn vụng về như học sinh tiểu học, không có sự khéo léo nhanh nhẹn của một cấp trên.



"Ừ"

Điền Linh Vân đứng ở bên cạnh, nhìn hai người tương tác, Lạc Lạc đối với ai cũng thân thiện hoạt bát vì sao thái độ với tổng giám đốc Hoàn Á lại lạnh lùng kiêng dè? Làm người khác có chút tò mò.

Phó Tuyền đối diện ánh mắt quan sát của Điền Linh Vân liền khôi phục lại tổng giám đốc cao cao tại thượng:"Vị này chính là đại diện của Lạc Hi, Cô Điền? Không nghĩ tới cô

trẻ tuổi như vậy, có thể đảm nhiệm nổi công việc người đại diện này sao?"

"Điều đó đương nhiên, tuy tôi mới vào nghề nhưng trong giới lăn lộn nhiều năm, tôi nghĩ mình phù hợp hơn bất kỳ ai khác trở thành người đại diện của Nhị Lạc"

Ngôn Lạc Hi nghe ra ý khinh thường trong lời nói, cô nhíu mày nói:"Bà quản nhiều rồi"

Phó Tuyền bị Ngôn Lạc Hi làm nghẹn đến xanh mặt nhíu mày:"Ta quan tâm con"

"Tôi không cần bà quan tâm, buổi tiệc sắp bắt đầu nếu không còn chuyện gì nữa tôi đi trước"

Ngôn Lạc Hi xoay người lại, kéo Điền Linh Vân rời khỏi phòng.

Phó Tuyền vội vàng nói: "Lạc Hi, lời ta nói hôm đó, con đã cân nhắc lại chưa?"

Ngôn Lạc Hi dừng bước, nhớ đến lời Phó Tuyền hôm đó trái tim như bị cắt một nhát .

"Đây là chuyện của tôi, không cần bà quan tâm"

"Lạc Hi!"

Ngôn Lạc Hi bỗng nhiên không kiên nhẫn, quay đầu đi, ánh mắt bén nhọn nhìn chằm chằm Phó Tuyền:"Đừng gọi tên tôi, tôi sẽ cảm thấy ghê tởm. Còn nữa tôi đã nói đó là chuyện của tôi, đừng lấy danh nghĩa quan tâm mà can thiệp vào, bà không có quyền."

Thù hận gì đó, cô không quan tâm tới cũng

chưa bao giờ nghĩ mọi chuyện thành ra thế này.

Đó là nguyên nhân khiến cô lựa chọn từ bỏ Lệ Dạ Kỳ.

Bởi vì, cho dù vượt qua trở ngại hiện tại, hai người thù hận sâu như vậy làm sao bọn họ có thể ở bên nhau?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.