Sau cuộc cãi vã, Ngôn Lạc Hi tức giận ngồi ở phòng khách, nhìn thời gian trôi qua, lấy tay ôm mặt, đầu óc quay cuồng, nghĩ đến những chiêu trốn chạy trước đó trong phim truyền hình.
Tuy nhiên, không điều nào trong số đó áp dụng được cho tình trạng “quản thúc tại gia” hiện tại của mình.
Cô lấy điện thoại muốn gọi cho Điền Linh Vân, nhưng không có tín hiệu, cô đi ra cửa biệt thự, vẫn không có sóng.
Nếu Lệ Dạ Kỳ đã giam lỏng cô, cũng có thể che dấu tín hiệu chung quanh biệt thự, cô ngay cả điện thoại cũng không gọi được.
Xem ra anh tuyệt không tin cô mà!.
Đã không tin cô như vậy, sao còn muốn mang cô trở về?
Nếu hoài nghi cô hại anh, sao còn gọi người đến biệt thự họp, anh có thể giấu cô, dù sao cũng tốt hơn là tổn thương cô triệt để.
Ngôn Lạc Hi càng nghĩ càng tức giận, cuối cùng trái tim đau đớn, xoay người vào biệt thự, nhìn thấy Lệ Dạ Kỳ mặc áo khoác quần jean đen, đội mũ lưỡi trai, cô sửng sốt một chút.
Từ sau lúc biết nhau, mỗi lần ra ngoài chỉ thấy anh mặc âu phục là chính, đây là lần đầu cô nhìn thấy anh ăn mặc thế này có chút phản ứng không kịp.
Bất quá, người đẹp mặc gì cũng đẹp.
"Anh......"
"Anh ra ngoài một chuyến, đêm nay không cần chờ anh" Lệ Dạ Kỳ xuống lầu, đi ngang qua bên cạnh cô, thấp giọng nói.
Ngôn Lạc Hi nhìn bóng dáng anh, trong lòng tức giận không thôi:"Tôi cũng phải ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2833946/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.