Lại một lần nữa nằm ác mộng,Đỗ Diệu Phù bừng tỉnh trong mắt vẫn lưu lại mấy phần kinh hoàng,hồi lâu mới từ từ trấn định xuống .
Nàng nhắm mắt cảm thấy đầu có chút choáng váng, ngồi dậy,gian phòng mờ mịt không có đốt đèn đập vào mắt là một mảnh hắc ám.
Nàng ngủ bao lâu? Hiện tại là lúc nào?
Tay nhỏ bé nhấc màn che,đang muốn mở miệng kêu to,cổ tay lại đột nhiên bịchế trụ, thân ảnh cao lớn như núi xuất hiện ở trước giường.
Đỗ Diệu Phù bị dù dọa theo bản năng muốn phát ra tiếng thét chói tai,mộtcái bàn tay to che lại miệngnàng,áp đảo nàng, thân thể cao to rắn chắcphủ trên người nàng.
Thân thể nháy mắt cứng ngắc,nàng sững sờ nhìn chằm chằm phía trên.
Trong bóng đêm,Đỗ Diệu Phù lại có thể dễ dàng nhận ra cặp con ngươi kia,chodù cách biệt một năm nhưng nhiệt độ ôn hòa của cơ thể hắn vẫn là quenthuộc như vậy, quen thuộc đến làm cho nàng đau lòng.
Bàn tay che cánh môi chậm rãi dời đi, môi của nàng khẽ run,“Ngươi, ngươi là ai? Muốn làm cái gì?” Nàng thát gan lựa chọn giả ngu.
“Ta là ai? Muốn làm cái gì?” Thanh âm lãnh thuần lặp lại lời của nàng, hơithở cực nóng gần sát khuôn mặt nhỏ nhắn bàn tay xoa môi của nàng.“Nàngkhông biết, không hiểu sao?”
Năm ngón tay chậm rãi buộc chặt giống như đang trừng phạt,hung hăng nắm lấy kiều nhũ no đủ.
“A!” Đau đớn làm cho nàng thở gấp,thân thể run rẩy.
“Nói lại một lần nữa,nàng nói ta là ai? Muốn làm cái gì?” Lần này thanh âm của hắn dịu dàng, giống như tình nhân nỉ non
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-thieu-gia/77068/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.