🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

14. Sân bay Thủ đô Bắc Kinh.

Khi tôi uống xong tách cà phê thứ hai, có người bước tới chỗ tôi, một giọng nam lạnh lùng vang lên: "Cô Di?"

Tôi đứng dậy, nhìn người đó. Tôi biết anh là ai chỉ với một cái nhìn.

Lục Niên.

Lục Niên trong câu chuyện của Châu Tuế Tuế.

Đây là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai, nhưng vẻ mặt lại lạnh lùng. Có lẽ là do chuyến bay đêm dài ngày nên trông anh có vẻ mệt mỏi, mắt hơn thâm.

Tôi gật đầu: "Vâng, tôi là Di Gia Nan."

Anh ngồi xuống đối diện với tôi và hỏi: "Cô nói rằng cô có tin tức về Tuế Tuế? Cô ấy đang ở đâu?"

Vẻ mặt của anh ấy vẫn bình tĩnh, nhưng tôi có thể nghe thấy sự háo hức trong giọng điệu của anh.

Tôi cúi đầu, từ trong túi lớn lấy ra hai cái túi vải, một lớn một nhỏ, đặt lên bàn.

Tôi nói nhỏ: "Ở đây."

Anh cau mày: "Cái gì?"

"Tôi nói, Tuế Tuế ở đây..." Tôi mở túi vải to ra và để lộ một hộp trầm hương hình vuông.

"Cái gì..." Anh nhìn tôi khó hiểu, cuối cùng anh ta cũng nhận ra điều gì đó, mặt biến sắc.

Tôi không biết diễn tả vẻ mặt của hắn lúc đó như thế nào, có lẽ chỉ có câu "mặt như tro tàn" là thích hợp nhất.



Lát sau.

Anh run rẩy vuốt ve hộp gỗ, nhắm mắt lại, ôm vào lòng.

"Cô ấy... có di nguyện gì..." Anh ôm chiếc hộp gỗ trên tay, giọng nói khẽ run.

"Chôn tro cốt của cô ấy trong vườn lê." Tôi nhẹ giọng nói, liền đẩy túi vải nhỏ đến trước mặt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gan-that-xa/286225/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thật Gần, Thật Xa
Chương 14: (Hết)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.