Ngay lúc Nhan Thanh Thập Cửu đang chuẩn bị thuốc hoa hồng thì phia sau đột nhiên truyền đến thanh âm lạnh lùng của Ảm Đạm: “Không cần nóng nảy”. Thập cửu, có loại thuốc muốn ngươi tìm trước xem. 
Nhan thanh thập cửu khiếp sợ, chủ nhân vào lúc nào? Vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt mình, thật sự doạ chết người. 
“Chủ nhân muốn thuốc gì?” nhan thanh thập cửu buông thuốc trong tay xuống, xoay người nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Ảm Đạm cung kính hỏi. 
“Có loại thuốc nào vô sắc vô vị, ăn vào làm cho người ta suy yếu, nhưng lại đối với thân thể không có thương tổn thật sự không?” Ảm Đạm trầm tư một lát nói ra thuốc mình muốn. 
Nam thanh thập cửu đảo tròng mắt, hít một hơi, cẩn thận nói:” Chủ nhân muốn thuốc loại này thì có, nhưng đối thân thể không có thương hại thì không thể, khó tránh khỏi sẽ có chút thương tổn”. 
“Cho ngươi thời gian ba ngày, làm cho nó đối than thể vô hại”. Ảm Đạm không hề mất thời gian vô nghĩa, thản nhiên bỏ lại câu nói rồi đi ra ngoài. 
Nhan thanh thập cửu mày chau lại. Chủ nhân ra lệnh đúng là nan đề. Điều này sao có thể? Một vật khắc một vật,đây là quy luật a. Trong long nghĩ như vậy, nhưng không dám nói ra ý nghĩ, chỉ có thể thở dài bắt đầu nghĩ biện pháp. 
Ảm Đạm bước chậm bên cạnh hồ. Trong hồ, cá cho là có người đến cho ăn liền vây quanh lại. Ảm Đạm nhìn với ánh mắt lạnh lẽo lấy ra một con cá chép, thai nhi trong bụng nàng phải xoá sạch. Lí 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635762/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.