🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xuống thuyền, Ảm Đạm tựa như đã lấy lại được cuộc sống, há hốc miệng hít lấy hít để không khí trong lành của đất liền, rồi lại thở ra một hơi thật dài.

Tất cả mọi người đều giật mình nhìn cảnh tượng trước mắt, bờ cát dài vàng rực rỡ. Trên bờ cát vàng rực là vỏ sò đủ mọi màu sắc, trên bờ biển còn có một ít động vật sinh sống.

Vừa thấy mọi người bước xuống nước, trên mặt biển một đàn cá màu bạc như một dải lụa hẹp tung mình trên mặt nước, lòe lòe phát sáng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời. Trên bờ biển, những con rùa biển kỳ quái nằm úp sấp trên cây, thấy người vừa đi qua liền liên tục nhảy vào trong nước, phát ra nhiều âm thanh bùm bùm liên tiếp.

“ Thật xinh đẹp……..”

Trong lòng mọi người phát ra tiếng than thở. “ Cuối cùng cũng sống lại” mà Ảm Đạm không chú ý cảnh sắc xung quanh, chỉ vuốt lòng ngực của chính mình, thuận thuận khí.

“ Đúng vậy, bước chân đi trên mặt đất cảm giác thật tốt!”

Vô Hồn không sợ chết đứng ở bên cạnh Ảm Đạm vui cười. Diêm Diễm đã sớm thông minh rời đi tìm chỗ cách xa Ảm Đạm. Quả nhiên một lát sau, tiếng kêu thảm thiết của Vô Hồn truyền đến. Lại một lát, trên trán Vô Hồn xuất hiện hai cục u lớn căm tức nhìn Ảm Đạm.

Ảm Đạm vỗ vỗ tay làm như không có việc gì nói: “ Đây là đảo nhỏ không có người ở, nên dựng lều trại đi.”

“ Tại sao phải dựng lều trại?”

Vô Hồn ôm đầu mình ngồi lên bao lớn ngây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635752/chuong-102.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.