" Mục tiêu kế tiếp, Nam đảo." Ảm đạm vuốt cằm của mình mỉm cười, ánh mắt lại bỗng nhiên rơi xuống một tảng đá bên cạnh cầu treo 
"Di?" Ảm Đạm nghi hoặc mở to đôi mắt, phía trên dường như có chữ viết? 
"Làm sao vậy?" Tất cả mọi người khó hiểu nhìn Ảm Đạm. 
Ảm đạm không trả lời, đến gần tảng đá kia. Trên tảng đá thật sự khắc lại chữ. "Trình Thiên Miểu đã đến đây du ngoạn." Ảm Đạm nhìn những chữ xiêu vẹo này, cố hết sức đọc ra. Dứt lời, sắc mặt mọi người thay đổi, Trình Thiên Miểu! Lại là bà ấy! Tại sao đi đến đâu cũng đều có tung tích của bà ta. Mọi người kinh ngạc, đều cùng nhau đi lên, cẩn thận nhìn hang chữ trên đó 
"Bất quá, chữ này thật đúng là xấu." Vô Hồn đè cái mũi, nghiêm túc nói ra cảm nhận của mình. Hiên Viên Cô Vân lại chú ý tới những chữ trên đó dường như không phải dùng một loại binh khí gì đó khắc lên. Diêm Diễm vươn tay vỗ nhẹ nhẹ tro bụi bám trên trên tảng đá chữ viết càng thêm rõ ràng. Chữ là khắc thật sâu vào trong viên đá. Nhược Khả Phi đem năm ngón tay của mình ấn lên lỗ hổng của nét chữ trên tảng đá thử, vừa vặn ăn khớp. Mọi người lại kinh hãi, kia rõ ràng cho thấy dung ngón tay viết vào tảng đá! Nhược Khả Phi nhẹ nhàng nhíu mày. Trình Thiên Miểu, rốt cuộc là một người như thế nào? 
Khi mình mỗi đến chỗ có tinh túy Ngũ Hành, nhất định sẽ gặp tung tích của bà ta. Là ngẫu nhiên hay là cố ý? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635751/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.