Bước chân của Bách Lý Nhị lập tức khựng lại.
Còn ta, chẳng rõ chuyện "hai huynh đệ ruột" mà hắn nhắc đến tối qua là ý gì. Nhưng qua mấy câu thăm dò vừa rồi, ta đã nhìn ra—
Bách Lý thế gia, không hề một lòng một dạ.
Thân phận thành chủ chân chính vẫn còn là một màn sương mù, nhưng không sao, bức tranh lớn sẽ dần hiện ra từ từng mảnh ghép nhỏ.
Việc của ta, là gom nhặt từng mảnh vụn đó.
Sau đó.
Ta dời mục tiêu sang Bách Lý Kiều.
Bề ngoài nàng như một phụ nhân nhu nhược đang nuôi con thơ.
Nhưng trong Bách Lý thế gia, ai ai chẳng có hai bộ mặt? Nàng tất cũng chẳng ngoại lệ.
Những ngày sau đó, ta liên tiếp dò xét viện nàng mấy đêm liền, nhưng vẫn chẳng phát hiện gì khả nghi.
Nàng sống rất đơn giản, bình lặng.
Nếu không bầu bạn cùng đứa nhỏ đọc sách, thì cũng một mình đứng dưới trăng, thổi một khúc sáo ngắn. Giai điệu u buồn, như mang nặng tâm tình tương tư ai đó.
Từ miệng đám nha hoàn trong viện, ta lần mò biết được, Bách Lý Kiều chưa từng lập gia thất.
Đứa nhỏ tên gọi A Viên, là nàng xin nuôi từ trong thành.
Mà trước đó, nàng từng nhận nuôi nhiều hài t.ử khác, nhưng đều c.h.ế.t yểu vì nhiều lý do khác nhau.
A Viên lúc được mang về mới ba tuổi, đến nay cũng chỉ vừa hơn một năm.
Một lão ma ma nét mặt buồn bã, khẽ nói với ta:
“Cũng chẳng biết thằng bé có thể sống được bao lâu…”
Khi ấy ta đang dịch dung thành một nha hoàn mới tới, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-cong-chua/5040907/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.