*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bận rộn cả ngày, Ninh Tịch đã sớm mệt mỏi, hai chân bủn rủn.
Đến buổi tối Thái Bạch lâu làm ăn không kém gì so với buổi trưa. Đợi khách toàn bộ tản đi, còn phải rửa chén quét dọn phòng bếp một chút.
Những việc nặng nhọc này đám đầu bếp tự nhiên là không làm. Về phần đám học đồ, lại giống như người làm việc vặt phải cùng nhau làm những việc này.
Ninh Tịch thấy bát đũa dính đầy dầu mỡ liền nhức đầu, tình nguyện đi lau bàn cùng sửa sang lại tủ chén cũng không chịu đi rửa chén.
Ninh Hữu Phương thấy Ninh Tịch gấp rút, đầu đầy mồ hôi đã sớm đau lòng, nhịn không được đi tới gần nói:’’Tịch nhi, những việc này để bọn họ làm đi, con nghỉ ngơi một lát’’.
Chân của Ninh Tịch đã sớm bủn rủn, cánh tay cũng sắp giơ lên không được, lại kiên trì nói:’’Con sẽ cùng những người khác nghỉ ngơi’’. Người nếm trải qua đau khổ mới là thượng nhân. Nếu đã quyết định đi con đường này, cũng đừng nuông chiều chính mình.
Ninh Hữu Phương buồn cười không nói gì, chỉ đàng phải nghe theo nàng.
Đợi đến lúc nghỉ ngơi, Ninh Tịch đã mệt đến mức nói cũng không nói nổi.
Một chén mì gà xé sợi nóng hổi xuất hiện trước mắt Ninh Tịch. Rau xanh màu lục bích, thịt gà xé thành sợi mỏng, bỏ thêm măng thái sợi cùng nấm hương, nhiệt khí cùng mùi thơm bốc nghi ngút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-toan-thuc-my/2152365/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.