Thật vất vả nhịn đến lúc nghỉ ngơi, Ninh Tịch cũng không nhàn rỗi.
Nàng len lén sờ củ cải để trong túi, sau đó lặng lẽ trốn đến một góc sáng sủa trong phòng bếp lớn, một tay nắm củ cải khắc hoa của Ninh Hữu Phương, tay còn lại cầm một củ cải lớn đã rửa sạch sẽ, cúi đầu suy nghĩ.
Mặc dù đã qua nửa ngày nhưng hình ảnh Ninh Hữu Phương khắc củ cải nàng vẫn nhớ rõ dị thường, thậm chí ngay cả vị trí đầu tiên Ninh Hữu Phương hạ đao cũng đều nhớ rõ không sai.
Ninh Tịch nghiêm túc nhìn thật lâu, mới để củ cải khắc hoa lên bàn, sau đó lấy khắc đao ra, cẩn thận khắc nhát đầu tiên. Một khối củ cải rơi xuống. Tiếp theo là nhát thứ hai, thứ ba…
Nếu Ninh Hữu Phương đứng một bên nhìn, bảo đảm sẽ khiếp sợ đến rơi cả tròng mắt. Động tác của Ninh Tịch mặc dù lạnh nhạt vụng về một chút, nhưng lại giống như đúc đao pháp lúc đó hắn dùng.
Chỉ nhìn một lần lại có thể đem tất cả động tác của hắn nhớ rõ ràng tường tận. Trí nhớ này quả là kinh hãi thế tục. Ninh Tịch cũng âm thầm kinh ngạc một lúc, sau đó liền trấn định lại. Sinh mệnh mất đi còn có thể có lại một lần. Vị giác nhạy bén đến trình độ như vậy, nhiều thêm một cái trí nhớ kinh người cũng không khó tiếp nhận.
Từ từ, hình thức ban đầu của bông hoa hiện ra.
Ninh Tịch lại lấy ra tiểu đao khác càng mảnh hơn, cẩn thận chỉnh sửa củ cải. Qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-toan-thuc-my/2152357/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.