Lư Tỉnh Trần thay quần áo đã khử trùng, đứng ở bên cạnh An Sâm nắm tay cậu.
Hai chân An Sâm nhấc lên, giẫm trên bàn đạp, bác sĩ và mấy y tá đang bận rộn ở thân dưới của cậu. Cửa tử cung của cậu đã mở, chậm rãi mở đến mức có thể chứa được thai nhi. Lúc này cơn đau bụng sinh càng gấp hơn, gần như là liên tục không dừng, nước ối không ngừng chảy ra, An Sâm nghĩ mình như bị cắt thành hai đoạn, xương hông cũng sắp gãy mất, trong bụng giống như có người đang cầm dao liên tục cắt xẻ, đau đớn giống như bị xé rách từ bên trong.
“Được rồi, hiện tại bắt đầu hít thở, cố sức hít sâu… Được rồi, bây giờ cố sức đẩy xuống dưới. Cố sức…”
Giọng nói của bác sĩ đều đều, vô cùng trấn định.
“A ưm ——“
An Sâm nghẹn đủ khí, gương mặt nhăn nhúm lại.
Lư Tỉnh Trần ở bên cạnh cổ vũ cậu cố lên, trong lòng vô cùng yêu thương.
An Sâm lên giường sinh lúc ba giờ sáng, thế nhưng lăn qua lăn lại lâu như vậy, nước ối đã sắp chảy ra hết, đứa bé vẫn chưa đi ra. Lư Tỉnh Trần cuối cùng không nhịn được nói:
“An Sâm, chúng ta sinh mổ đi. Sinh mổ thôi. Sinh tự nhiên quá khổ cực rồi!”
“Câm —— miệng!”
An Sâm đang cố sức, Lư Tỉnh Trần lại còn ở bên cạnh phá bĩnh.
Bác sĩ nhìn loại tình huống này cũng không lấy làm lạ, bình tĩnh nói:
“Hiện tại không phải anh muốn mổ là có thể mổ. Đầu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517384/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.