Lư Tỉnh Thế và bác Trần chạy đến, bác Trần che ô, đau lòng nói:
“Ôi, sao lại thế này chứ. An Sâm cậu không nên đi đón. Cậu đã thế này rồi sao có thể lái xe được.”
Lư Tỉnh Trần ôm An Sâm ra khỏi xe. Cái bụng tròn vo hở ra lúc này càng có vẻ trĩu xuống. An Sâm ôm bụng tựa lên người Lư Tỉnh Trần, được anh nửa đỡ nửa ôm đưa ra phía sau ngồi.
“A…”
An Sâm cảm thấy trên người giống như mất hết sức lực, sau khi nhìn thấy Lư Tỉnh Trần cậu liền thở phào nhẹ nhõm, lúc này không hề muốn động đậy dù chỉ một chút.
Lư Tỉnh Trần ngồi vào ghế sau với cậu, để cậu dựa lên người mình, nửa ôm cậu nhẹ giọng nói:
“Bụng còn đau không? Chúng ta lập tức đến bệnh viện.”
“Thắt lưng đau… Anh xoa xoa cho em, giống như sắp gãy vậy.”
An Sâm không e dè gì nữa mà làm nũng, đem mặt chôn vào hõm vai anh, cọ cọ trong lòng anh.
Lư Tỉnh Thế ngồi vào ghế lái, bác Trần ngồi ở vị trí phó lái, xe lập tức quay đầu về thành phố.
Lư Tỉnh Trần đau lòng xoa bóp thắt lưng cho cậu, An Sâm thỉnh thoảng lại hầm hừ hai tiếng. Lư Tỉnh Thế vừa lái xe vừa bình tĩnh hỏi:
“Hiện tại bao lâu thì đau một lần? Thời gian kéo dài liên tục đại khái khoảng bao lâu?”
An Sâm nói:
“Hơn mười phút một lần, kéo dài liên tục khoảng một phút đồng hồ đi. Càng lúc càng đau. Đau… Hình như lại nữa rồi. A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517382/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.