“ ‘Chúng em’? Em nói với An Sâm?”
“Vâng.”
“Nếu An Sâm cũng muốn dự tiệc, sắp xếp cho cậu ấy một cô gái đi.”
Lư Tỉnh Trần dừng lại một chút, đột nhiên cảm thấy có chút không vui. Anh liếc mắt nhìn An Sâm đang uống canh ở bên cạnh, nói:
“Lần này em không muốn mang theo bạn gái đến. Em và An Sâm cùng đi là được.”
Lư Tỉnh Thế nói:
“Cũng được. Nhưng lúc khiêu vũ không được tùy tiện chọn phụ nữ đấy, cũng không được tùy tiện quyến rũ phụ nữ khắp nơi.”
Nếu là trước đây, nghe Lư Tỉnh Thế dạy dỗ mình như thế, Lư Tỉnh Trần đã sớm không nhịn được, nhưng hiện tại tính tình anh đã khá hơn nhiều, nghe vậy chỉ nói:
“Anh yên tâm đi, em tự có chừng mực.”
“Anh không nói nhiều nữa. An Sâm vừa hồi phục, ăn bữa trưa xong rồi thì đưa cậu ấy về nhà nghỉ ngơi, buổi tối anh trực tiếp dẫn cậu ấy đi.”
“Không cần. Buổi chiều em sẽ về nhà sớm, đến lúc đó em đưa cậu ấy đi là được.”
Lư Tỉnh Thể không nói gì hơn, nhắc nhở:
“Sắp xếp tài xế nhé. Trên bữa tiệc phải uống rượu không được lái xe.”
Lư Tỉnh Trần bất đắc dĩ thở dài:
“Anh à, em biết rồi.”
Loại cảm giác anh bị coi như một đứa trẻ hồ đồ ham chơi này thật sự rất không tốt.
Lư Tỉnh Thế ở bên kia dường như cũng đã nhận ra cảm xúc của em trai, trong giọng nói có thêm ý cười:
“Vậy là tốt rồi. Em gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517346/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.