Ngày thứ hai sau lễ thánh Thọ, Thịnh Huy đế đột nhiên băng hà, Thái hậu đau buồn khó nén, ôm thi thể ba ngày ba đêm, không cho đám người Hoàng đế đến gần. Cho đến cuối cùng ngất đi, đám người Hoàng đế mới ‘cướp’ được di thể của Thịnh Huy đế ra từ trong tay Thái hậu.
Hoàng lăng của Thịnh Huy đế bắt đầu xây dựng từ hai mươi năm trước, đã hoàn thành từ lâu. Lăng tẩm của Tiêu Thương Hải cũng ở trong đó.
Tiêu Thương Hải hôn mê tỉnh lại, Thịnh Huy đế đã hạ táng. Y bệnh nặng một hồi, cũng không từ chối thuốc thang chữa trị của các ngự y, chỉ là người vẫn rất suy yếu, sắc mặt thay đổi khó lường, dường như đã mất đi vui giận.
Cho đến tháng tám, Công chúa Trường Khang bệnh nặng, suýt nữa chết non, Tiêu Thương Hải cuối cùng mới tỉnh táo lại, đón Công chúa Trường Khang từ chỗ Hoàng hậu về bên cạnh mình chăm sóc. Dương Tranh lại vẫn gửi nuôi ở chỗ Hoàng hậu, cùng làm bạn với Hoàng tôn Dương Cố.
Thời gian dần dần trôi qua, đảo mắt hai hài nhi cũng đã trưởng thành.
Tiêu Thương Hải vô cùng thương yêu ấu nữ, nhưng không thể nói rõ là gần gũi nhiều. Mỗi ngày y phần lớn thời gian là ở trong Phật đường đằng sau Hi Ninh cung. Nơi đó vốn là Dương Tĩnh xây cho Trương Thái hậu, hiện tại biến thành chỗ Tiêu Thương Hải niệm kinh Phật.
Dương Tĩnh nhìn thấy qua thần kính thông thế, giống như đang xem một bộ phim truyền hình rất cổ xưa.
Hắn nhìn Dương Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517328/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.