Trong Bình Quận Vương phủ, Dương Kiện ngắm nhìn một pho tượng Quan Thế Âm được chạm khắc từ một khối bạch ngọc dương chi mà thành, nói với đại tổng quản ở bên cạnh:
“Khúc Minh, ngươi thấytượng Quan Âm bạch ngọc này không tệ chứ? Ta dự định tặng cho Thái tử ca ca làm quà sinh nhật, có đủ trang trọng không?”
Khúc Minh cười nói:
“Tự nhiên là đủ trang trọng. Đây là món quà quý giá nhất mà ngài tặng cho Thái tử trong nhiều năm qua mà.”
Dương Kiện sửng sốt, suy nghĩ một chút, không khỏi bật cười ha ha:
“Còn không phải sao. Trước đây tặng quà đều là mấy món đồ chơi nhỏ ta tự mình đi tìm, làm khó ca ca cũng không ngại, mỗi lần đều rất vui mừng. Nhưng hiện tại ta đã xuất cung lập phủ, lại được phong làm Quận Vương, cũng không thể lại đi làm những trò chơi của hài tử nữa. Hơn nữa, Thái tử ca ca đã thành thân, ta cũng không thể bày ra tính trẻ con trước mặt tẩu tử được.”
Khúc Minh cười nói:
“Thực ra những món quà trước đây điện hạ tặng cho Thái tử, phần lớn đều là tự tay làm, quà nhẹ tình cảm nặng. Với tấm lòng này của ngài, Thái tử điện hạ sẽ rất vui mừng. Năm nay ngài lại tặng nữa, Thái tử và Thái tử phi cũng sẽ vui vẻ.”
Dương Kiện cười hắc hắc, nói:
“Khúc Minh, ta tiến cung thăm mẫu hậu, bữa tối không về ăn đâu. Ngươi tìm một cái tráp thượng đẳng đến, cẩn thận đặt tượng Qua Âm bạch ngọc này vào trong đó đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517299/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.