Y có thể cảm giác được sự chần chừ của Hoàng Tử Quy.
Người hành nghề y tâm lương thiện. Bản tính của Hoàng Tử Quy trung hậu, chỉ sợ không làm được việc khiến hài tử này không giữ được. Bất quá Tiêu Thương Hải cũng không quá lo lắng như vậy. Hôm nay đang trên đường về nước, thai nhi bảy tháng sinh non, khẳng định vừa sinh ra đã yếu ớt, y từ lúc có thai chưa từng cẩn thận bảo dưỡng, cho dù sinh ra được, sợ rằng cũng khó sống.
Tiêu Thương Hải nhắm mắt lại.
Y có thể cảm giác được thai nhi hiện tại ở trong bụng y vẫn còn sống, còn đang nhẹ nhàng nhúc nhích, giãy dụa muốn đến thế giới này. Thế nhưng phụ thân nó đã quyết, dám không chịu phối hợp với ngự y, muốn khiến hài tử nghẹn chết ở trong bụng. Cho dù không nghẹn chết, cũng không muốn cho nó được sinh ra thuận lợi.
Tiêu Thương Hải vừa nghĩ tâm liền co rút đau đớn. Y không thấy cơn đau bụng sinh khiến y thống khổ, nhưng quyết định dứt khoát của y càng khiến y khó chịu hơn.
Y nhìn Hoàng Tử Quy, cuối cùng gật đầu.
Hoàng Tử Quy giống như thở phào nhẹ nhõm.
Có sự phối hợp của Hoàng hậu, sinh sản sẽ dễ hơn rất nhiều.
“Điện hạ…”
Hoàng Tử Quy vừa muốn nói gì đó, bỗng nhiên cửa xe mở, có một người hầu đi vào, hỏi:
“Nương nương sao rồi?”
Hoàng Tử Quy đi ra, trước tháp có đặt một tấm bình phong đơn giản xinh đẹp, có thể ngăn cách người bên trong và bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517165/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.