Sắc mặt y rất tái nhợt, nhưng chiếc cằm xinh đẹp vốn gầy nhọn lại có hơn một độ cong êm dịu.
Con ngươi của y đen như vậy, trầm như vậy, mang một chút chờ mong, rồi lại có bất an cùng lo lắng nồng đậm.
Y lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, nhìn Dương Tĩnh từng bước một, chậm rãi đến gần.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong giây lát giống như đã qua trăm năm ngàn năm.
Dương Tĩnh nghĩ tất cả mọi thứ xung quanh đều không tồn tại, ngay cả không khí cũng không tồn tại.
Hắn chăm chú, tham lam nhìn người trước mắt.
Khẩn cầu mười thế, luân hồi mười thế, khăng khăng không đổi mười thế, chỉ là vì giờ khắc này, có thể gặp lại y một lần nữa.
Tiêu Thương Hải cố gắng chống giường phía sau, suy yếu bất ổn đứng lên.
Y ngẩng đầu, thẳng lưng, nhìn thẳng Dương Tĩnh.
Đây là Tiêu Thương Hải! Đây là Thương Hải của hắn a…
Hai mắt Dương Tĩnh bỗng nhiên ướt át.
Thương Hải của hắn kiêu ngạo biết bao, tự tôn biết bao, không cúi không phục biết bao!
Cho dù đang ở nghịch cảnh, cũng tuyệt không dễ dàng buông tha!
Cho dù bị người lăng nhục, cũng vẫn cao ngạo đứng thẳng lưng, đối mặt với tất cả.
Thậm chí cho dù là đối mặt với ái nhân của mình, y cũng quyết không chấp nhận cúi thấp chiếc đầu cao quý của mình!
Dương Tĩnh vươn tay, nhẹ nhàng chạm lên gương mặt của Tiêu Thương Hải, bộ dáng giống như rất sợ hãi đây chỉ là một cảnh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517150/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.