Tiểu Hắc đi A Tì hơn nửa năm vẫn chưa quay về
Thế này thực ra cũng là chuyện thường tình. Có lần hắn đi tới 7 năm, đến khi trở về toàn thân đầy máu, không nói năng gì. Đến khi Diêm Vương phụ thân cho triệu kiến hắn, ngữ khí và ánh mắt liền lập tức trở nên vô cùng cung kính, khiêm nhường
Tiểu Hắc đi rồi, ta chẳng có việc gì làm ngoài đi câu hồn và theo dõi Thương Âm. Ta nhìn hắn từng bước từng bước giẫm lên kẻ khác, tiến đến ngôi vị
Không biết có phải do Thương Âm là thiên cung thái tử chuyển thế hay không mà đáy mắt lúc nào cũng lạnh lùng, khiến người ta kinh hãi. Mỗi khi hắn nhìn thấy ta, thế nào cũng thấy có vài ý cười nhỏ trong ánh mắt
Tiết thanh minh của năm sau cuối cùng cũng đến. Bầu trời mênh mông liền nổi cơn mưa phùn. Giọt mưa lặng lẽ hạ xuống, biến thành một lớp sương mờ ảo mông lung bao trùm thủy thành Giang Nam
Dù thời tiết như vậy nhưng cũng không ngăn cản được người dân địa phương đi thả đèn hoa đăng. Bắt đầu từ giờngọ, đường phố đã trở nên huyên náo. Các gian hàng tửu lâu bên đường đều được chăng đèn lồng. Bên trên mỗi chiếc đèn đều được vẽ hình đóa hoa mẫu đơn đang khai nở vô cùng kiều diễm (giờ ngọ: từ 11 giờ trưa đến 1 giờ chiều)
Mưa bụi hạ lên mặt nước tạo nên sóng gợn. Hình ảnh phản chiếu một khuôn mặt nam nhân anh khí đứng trên cầu lờ mờ hiện ra
Nam nhân một thân trang phục màu xanh đen tao nhã, vô cùng tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499586/chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.