🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi Hiên Viên Hạo tỉnh lại, lập tức thấy đám người Độc Cô Ngạo Thiên.

Hắn nằm trên giường không cách nào động đậy, sắc mặt trắng bệch.

“Trẫm muốn đem Liễu Nguyệt Phi bầm thây vạn đoạn!” Giọng Hiên Viên Hạo đầy âm u, áp lực kiềm nén giận dữ hét. Đêm qua, làsỉ nhục lớn nhất đời hắn. Hắn vậy mà lại bị Liễu Nguyệt Phi đùa bỡn. MàHiên Viên Hạo lúc này lại không hề hay biết, đêm qua, người đùa bỡn hắnkhông phải là Liễu Nguyệt Phi, mà khi hắn biết được điều này, đã làchuyện của sau này.

Độc Cô Ngạo Thiên khó nén hổ thẹn, trầm giọng nói: “Hoàng thượng, là thần sai sót. Nếu không phải thần không có trù tínhchu toàn, Hoàng thượng cũng sẽ không gặp phải sự công kích bất ngờ củaLiễu Nguyệt Phi.”

Hiên Viên Hạo phất phất tay, hữu khí vô lực nói: “Chuyện này không liên quan gì đến khanh, ngay cả trẫm cũng không ngờ nhất giới nữ lưu yếu đuối lại có năng lực phản kích.”

“Vậy bây giờ nên làm gì?” Lăng Dạ hỏi. Nếu mọi chuyện đã không diễn ra theo kế hoạch của Độc CôNgạo Thiên, Liễu Nguyệt Phi lại chạy thoát ra khỏi cung, trước mắt,dường như chỉ có thể đem chuyện này coi như chưa từng phát sinh.

“Trị tội Liễu Nguyệt Phi.” Hiên Viên Diệp âm trầm nói. Đả thương hoàng huynh, muốn xem như chưatừng xảy ra, tuyệt đối không có khả năng, có thế nào cũng không thể đơngiản buông tha Liễu Nguyệt Phi.

“Tuyệt đối không thể, nếu chuyệntối qua tiết lộ ra ngoài, người bị lên án chỉ có thể là Hoàng thượng.Cho nên, chỉ có thể án binh bất động. Thần tin rằng Liễu Nguyệt Phi cũng sẽ không để chuyện tối qua lộ ra ngoài.” Lăng Dạ lập tức phủquyết. Tạm thời không tranh cãi chuyện tối qua có tư mật, không thể tiết lộ hay không. Còn về tâm tư của hắn với Liễu Nguyệt Phi, hắn sẽ khôngđứng yên nhìn danh dự của Liễu Nguyệt Phi bị phá hủy.

Mặt Hiên Viên Diệp âm trầm, hắn rất muốnthu thập Liễu Nguyệt Phi, nhưng khi nghe được kiến giải của Lăng Dạ, hắn cũng cho rằng không thể lỗ mãng hành sự.

“Lăng Dạ nói rất có lý, chuyệntối hôm qua vạn vạn không thể để lộ ra ngoài. Vì chi kế lúc này, chỉ cóthể bàn bạc kỹ hơn. Còn về phần quan hệ của Liễu tướng và Tam đệ, cũngchỉ có thể âm thầm tra khám chứng cứ.” Hiên Viên Hạo trầm tư nửa khắc, rồi nói ra quyết định của hắn.

Độc Cô Ngạo Thiên cảm thấy thật sâu tựtrách nghe thế, chỉ có thể gật đầu. Hành động ngày hôm qua của LiễuNguyệt Phi lại gia tăng thêm cho hắn sự vũ nhục, hắn nhất định đòi lại!Đồng thời cũng phải báo thù cho Hoàng thượng!

“Được rồi, Ngạo Thiên. Sáng sớmhôm nay, Hữu tướng đến đây thỉnh cầu huỷ hôn, nói tất cả đều là chủ ýcủa Trình Tuyết Nhi, khanh và Trình Tuyết Nhi có khúc mắc gì sao?” Sau khi an bài thỏa đáng mọi chuyện, Hiên Viên Hạo đột nhiên nhớ tớitấu sớ mà Hữu tướng trình lên cho hắn, bèn nhìn sang Độc Cô Ngạo Thiênhỏi.

Nghe vậy, Hiên Viên Diệp và Lăng Dạ không thể tin nhìn Độc Cô Ngạo Thiên, hắn vẫn luôn rất yêu thích Trình TuyếtNhi, với lại vị trí Vương phi cũng là để cho Trình Tuyết Nhi.

Không phải Trình Tuyết Nhi đã nói không phải Độc Cô Ngạo Thiên thì không lấy chồng sao? Vì sao lại từ hôn?

Khuôn mặt tuấn lãng của Độc Cô Ngạo Thiên từ từ u ám. Nhiều ngày nay, thái độ Trình Tuyết Nhi đối với hắn cànglúc càng hờ hững, hôm qua thậm chí còn tìm một cái cớ trở về Trình phủ.

Mà hôm nay nàng lại từ hôn…

Lẽ nào? Nhớ tới ngày thứ hai hắn bị phếvõ công, nàng đã nhìn hắn khang khác. Lòng khẽ cười nhạt, xem ra, nàngquả thật ghét bỏ hắn.

Đã như vậy, không nên cưỡng cầu!

“Nếu nàng muốn hối hôn, vậy bổn vương thành toàn nàng! Ngày mai phái người đăng môn hủy hôn ước!” Độc Cô Ngạo Thiên âm trầm nói.

Đám người Hiên Viên Hạo không biết giữabọn họ xảy ra chuyện gì, nên cũng không nói thêm gì nữa. Kỳ thực có đủloại nguyên nhân, bọn họ cũng đại khái đoán ra một hai. Độc Cô NgạoThiên bị phế võ công, sau này sẽ không thể ra chiến trường, chỉ có thể ở kinh thành làm một Vương gia nhàn hạ. Nàng ta đại khái là ghét bỏ hắn.

Nói đến huỷ hôn, Lăng Dạ nhớ tới điều Lăng Thanh nói với hắn ban nãy, vội vã nói với Hiên Viên Hạo: “Hoàng thượng, vừa rồi Thanh nhi nói cho thần biết, Tứ Vương gia muốn giải trừ hôn ước.”

“Từ hôn?” Hiên Viên Hạo đột nhiên nhăn lại đôi mày kiếm, hôn sự của Tứ đệ và Lăng Thanh là hắn tứ hôn, Tứ đệ còn muốn huỷ hôn?

“Thần hiểu rõ cá tính của Thanhnhi, nhất định là nàng chọc giận Tứ Vương gia. Song, nếu hôn sự đã quyết định, với lại ba ngày sau lại là ngày đại hôn, có thể nào dễ dàng thốilui. Việc này sẽ tổn hại đến danh dự của Thanh nhi. Không biết Tứ Vươnggia nghĩ như thế nào nữa.” Lăng Dạ nói. Thanh nhi dù sao cũnglà muội muội hắn, tuy rằng nuông chiều thành quen, thế nhưng quý ở chỗngây thơ, không có tâm cơ. Nam tử coi trọng cũng chỉ có Tứ Vương gia,nếu thật để Tứ Vương gia từ hôn, Thanh nhi biết phải làm sao đây? Chonên, tuyệt đối không thể để Tứ Vương gia lui hôn.

Độc Cô Ngạo Thiên vẫn chìm đắm trongchuyện của hắn và Trình Tuyết Nhi, đối với chuyện của Lăng Thanh, hắnkhông có bao nhiêu tâm tư, cũng không có ý kiến. Suy cho cùng cá tínhcủa Thanh nhi cũng không tốt, thái độ làm người của Tứ Vương gia luôn ôn hòa, có thể không chấp nhận được, cũng không kỳ quái.

“Tứ ca sẽ không tùy tiện chốnglại thánh chỉ, theo như huynh nói, có lẽ là Thanh nhi mạo phạm Tứ ca.Mới có thể khiến cho Tứ ca trước giờ vẫn luôn ôn hòa bỗng nghĩ đếnchuyện từ hôn.” Hiên Viên Diệp híp phượng nhãn nói.

Nét mặt Lăng Dạ có chút xấu hổ, Hiên Viên Diệp nói rất đúng, cho dù có sai trái, cũng nhất định là Thanh nhi, nói thì nói như vậy, nhưng hôn sự đã định ra, vì danh dự của Thanh nhi, hắn tuyệt đối không thể để hôn lễ bị hủy bỏ, “Hoàng thượng, vậy nên làm thế nào cho phải?”

“Nếu là tứ hôn, sao có thể kháng chỉ.” Hiên Viên Hạo rũ đầu, che giấu tia sáng lạnh trong mắt. Mặc dù là Tứ đệ của hắn, cũng không thể kháng chỉ, chống lại mệnh lệnh của hắn.

Nghe thấy lời Hiên Viên Hạo nói, Lăng Dạyên tâm, chuyện của Thanh nhi coi như đã giải quyết được, như vậy LiễuNguyệt Phi thì sao? Hắn không muốn thấy nàng gặp chuyện không may, có lẽ hắn nên tìm thời gian thích hợp đi nhắc nhở nàng một chút.



Đêm khuya thanh vắng, trăng thanh gió mát.

Hôm nay Thập Thất không hề ra khỏi phòng, mà là ở lại trong phòng nghỉ ngơi.

Lý Uyển Nhi tưởng rằng Thập Thất bị phong hàn nên mới có thể mặt trời lên cao mà còn chưa rời giường, đang tínhtìm đại phu đến xem, thì Thập Thất cười giải thích với bà, chỉ vì đêmqua gặp ác mộng nên không ngủ được, nên ban ngày mới ngủ bù.

Cẩm Sắc cũng hỏi ra nghi hoặc trong lòng, sao không thấy Mai Hoa. Thập Thất tùy tiện nói hai câu, liền ứng phó qua.

Lúc này hai người mới yên lòng.

Đêm khuya nhân tĩnh, một bóng đen xuấthiện trong Mộ Dung phủ. Bóng đen đạp mái ngói ngọc lưu ly, đến gianphòng của Thập Thất thì dừng lại.

Sau khi Thập Thất nghe được tiếng vang, liền mở cửa phòng.

Bóng đen thần tốc tiến vào.

“Lâu chủ, thông tin người muốnđều ở đây. Chỉ có điều, cho dù ta điều tra thế nào, cũng không tra đượctin xấu về Liễu Nguyệt Phi.” Sài Lang hé tờ giấy giao vào tay Thập Thất, có chút tiếc nuối nói.

“Ồ?” Thập Thất rũ mắt,có chút khó tin, Liễu Nguyệt Phi tuy là chi nữ Tả tướng, thế nhưng lạicó quan hệ mờ ám với Hiên Viên Mặc. Muốn nói nàng ta không có gì khôngthể cho ai biết, nàng tuyệt đối không tin, nếu như Thiên Hạ Lâu cũngkhông có thông tin của nàng ta, điều đó chỉ có thể nói lên, nàng ta chegiấu rất tốt.

Liễu Nguyệt Phi, thật đúng là một cường địch!

“Không sao, tiếp tục tra, báo cho thủ hạ bên dưới biết, sáng mai bắt đầu rải tin đồn, Liễu Nguyệt Phi đêm khuya tiến cung, cám dỗ Hoàng thượng. Đồng thời lại quyến rũ Minh Thụyvương.” Thập Thất lạnh giọng ra lệnh. Nếu không có tin tức bấtlợi về nàng ta, thế thì, trước hết bắt đầu từ việc hủy diệt danh tiếngcủa nàng ta. Nam nhân và nữ nhân cổ đại không phải coi trọng cái nàynhất sao? Nếu như không phải, Liễu Nguyệt Phi làm sao lại nghĩ đến việcbắt nàng vào cung?

Mà nàng càng muốn thông qua việc này, làm cho nam tử mà lòng Liễu Nguyệt Phi ngưỡng một rời xa nàng ta! Để LiễuNguyệt Phi đau đớn! Nếu đã muốn chơi, đương nhiên phải chậm rãi chơi.Như vậy mới thú vị.

“Lâu chủ, không bằng như vậy, đểta hóa thân thành hái hoa tặc tà ác, đêm khuya đi hái nàng! Sau đó cầmcái yếm của nàng treo ở cửa thành, kể từ đó, nàng sẽ không còn mặt mũigặp người.” Mà hắn còn có thể cùng mỹ nhân có một đêm tình cảmmãnh liệt. Sài Lang ghé vào bên tai Thập Thất, sau khi âm hiểm cười haitiếng, nói chiêu thức nhanh trí mà hắn nghĩ ra được.

Khóe miệng Thập Thất run rẩy, Sài Lang này không đứng đắn một chút nào! Chẳng khắc gì sắc lang. “Cô nương Thiên Hạ Lâu, ngươi chạm bao nhiêu rồi?”

“Những cô nương đó giá quá cao, ta luôn thích loại mặt hàng chủ động đưa lên cửa.” Sài Lang bĩu môi tự kiêu nói. Chủ động đưa lên cửa, đại thể đều làhoàng hoa khuê nữ, thậm chí còn có tiểu thư quan gia, quả nhiên là duyệt vô số người, đủ loại mùi vị khác nhau a!

“Cẩn thận bệnh hoa liễu. Ta cũng không muốn mới vừa nhậm chức, thuộc hạ lại mắc phải loại bệnh này, chết cũng không quang vinh.” Thập Thất nhịn không được thốt ra hai câu tổn hại, thân là nữ nhân, ghét nhất là nam nhân phong lưu như vậy.

Khuôn mặt tuấn tú của Sài Lang cứng đờ, khà khà cười: “Lâu chủ sẽ không cho ta là hái hoa tặc thật đấy chứ? Ta vẫn luôn giữmình trong sạch. Không phải loại nữ nhân gì ta cũng đụng. Song, nếu nữnhân nằm trên giường là Liễu Nguyệt Phi, ta nhất định chạm. He he!”

“Sẽ có cơ hội. Không còn sớm nữa, ngươi đi đi. Đem phong thư này giao cho Trung thúc.” Thập Thất từ dưới gối lấy ra một phong thư giao cho Sài Lang. Nội dungtrên thư đại khái chính là bảo Trung thúc mau chóng mở rộng Thiên HạLâu, ở khắp nơi trong thiên hạ, từ từ mở hiệu buôn của Thiên Hạ Lâu. Tỷnhư tơ lụa trang, ngân hàng tư nhân, tửu lâu, kỹ viện. Từng cái từng cái mở ra. Nàng hiểu rất rõ, tin tức của Thiên Hạ Lâu tuy rằng đáng giá,nhưng không được đầy đủ về nhiều mặt, nàng cần Thiên Hạ Lâu càng ngàycàng cường đại.

20){content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.