🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tứ hợp viện rốt cục cũng khôi phục lại sự yên bình như mọi khi, từ một góc hành lang, có một nữ tử thướt thathanh nhã, xinh đẹp, thoát tục đi ra, nàng nhìn về phía cánh cửa đã được đóng chặt, thì thào lẩm bẩm: “Cổ ca ca, xin lỗi, muội không yêu huynh. Nhưng lại không nhẫn tâm thương tổn huynh. Cho đến ba năm trước, muội gặp được Ninh, muội mới biết được yêu là như thế nào. Muội muốnđợi cho tất cả mọi thứ kết thúc, sẽ đi tìm Ninh.”

“…hức…” Nước mắt trongsuốt của nữ tử chảy xuống, ở bên trong gian tứ hợp viện, lúc này vanglên khúc ca dao khi còn bé. Đây là ký ức thuộc về tuổi thơ của nàng vàCổ Trì.



Tuy rằng có được sự cam đoan của Lăng Dạ, rằng Tứ Vương gia sẽ không từ hôn, nhưng mà Lăng Thanh vẫn thấy lolắng. Hôm nay nàng lại tiến cung, chẳng qua, người lần này nàng tìm đếnlà Mai quý phi.

Hy vọng Mai quý phi có thể giúp nàng.

Sau khi Mai quý phi nghe thấy lời Lăng Thanh nói, liền cười quyến rũ nói: “Lăng tiểu thư yên tâm, Hoàng Thượng tuyệt đối sẽ không để cho Tứ Vương giagiải trừ hôn ước. Lăng tiểu thư an tâm chuẩn bị hôn lễ từ bây giờ đi.Đến lúc đó lo mà làm tân nương xinh đẹp.” Thời gian nàng đitheo Hoàng thượng cũng tương đối dài, nên nàng rất hiểu hắn, thánh chỉđã ban, thì hắn tuyệt đối sẽ không cho phép có người khiêu chiến uynghiêm của hắn.

Sau khi Lăng Thanh nghe được lời nói mà nàng muốn nghe, mặt mới giãn ra cười vui, “Cám ơn Mai quý phi.” Chỉ cần không lui hôn, nàng vào Tứ vương phủ, thì tuyệt đối có thể nắm chắc làm cho Tứ Vương gia càng thêm sủng ái nàng.

“Nghe nói là, vào hôm đại hôn của Lăng tiểu thư và Tứ Vương gia, còn có bốn vị trắc phi đồng thời vào cửa?” Mai quý phi cười hỏi, thật ra thân tại hoàng gia, đối với việc nam nhân của mình có nhiều nữ nhân, từ lúc ban đầu ghen tị, cho đến bây giờ chết lặng, nàng đã không còn để ý nữa. Nhưng với tính tình của Lăng Thanh,nàng ta có thể chịu được sao?

Nghe thế, trong mắt Lăng Thanh hiện lên một tia tàn nhẫn, cắn răng gật đầu nói: “Phải.”

“Muốn nắm giữ trái tim của một người đàn ông, thì phải biết đón ý nói hùa với yêu cầu của hắn.” Mai quý phi khuyên Lăng Thanh, nàng hy vọng lời của nàng có thể có chút tác dụng, hy vọng Lăng Thanh đủ thông minh, có thể đem lời của nàngnghe lọt vào tai, ghi tạc trong lòng.

Nhưng mà lại không như mong muốn, LăngThanh lại không nghĩ như vậy, nếu bốn vị trắc phi kia dám cùng nàngtranh sủng, vậy thì đừng trách nàng tâm địa độc ác.



Thập Thất không hồi phủ, mà mang theo Cẩm Sắc đi tới Thiên Hạ Lâu.

Nàng để Cẩm Sắc ngồi chờ ở trong một căn phòng yên tĩnh, mà nàng thì vào mật thất xem thương thế của Mai Hoa.

Trải qua ba ngày tu dưỡng, sắc mặt MaiHoa đã tốt hơn nhiều, miệng vết thương đã dần dần khép lại. Thấy ThậpThất đến thăm, Mai Hoa rất cảm động, hốc mắt rưng rưng nói với ThậpThất: “Thỉnh Lâu chủ cho Mai Hoa thêm mười ngày tu dưỡng, saukhi thương thế của Mai Hoa tốt lên, sẽ lập tức trở lại bên người Lâuchủ, bảo hộ Lâu chủ.”

“Không cần sốt ruột như vậy, cố gắng dưỡng thương. Chờ thương thế hoàn toàn khỏi, em hẵng trở về bên cạnh ta.” Thập Thất cười nói. Lòng trung thành của Mai Hoa vượt khỏi suy nghĩ củanàng, có thuộc hạ như thế, nàng đương nhiên phải quý trọng.

Mai Hoa gật đầu, trong con ngươi hiện lên một tia sáng khác thường, trong lòng nàng đã thầm làm ra một quyết định quan trọng.

Cáp Tử đứng ở một bên nhìn Thập Thất quan tâm đến Mai Hoa, liền ăn dấm chua, nói: “Sớm biết rằng bị thương, có thể có được sự quan tâm từ Lâu chủ, ta tình nguyện là ta bị thương.”

“Đúng vậy, ta cũng muốn vì Lâu chủ mà bị thương.” Thược Dược cười hai tiếng, bỡn cợt nói.

“Thược Dược, ngươi tốt nhất nêntỉnh lại đi, đừng để đến lúc đó bị một vết thương nhẹ, lại kêu ca cảngày cả đêm, làm cho người khác chịu không nổi.” Sài Lang khinh thường nói. Mọi người ở đây đều biết Thược Dược không thể chịu đau,trước đây khi luyện võ, nàng sợ nhất là bị thương, cho nên đến tận bâygiờ, võ công của nàng vẫn yếu nhất, so với Mai Hoa thì không giống, tuyrằng Mai Hoa nhìn thanh tú nhu nhược, nhưng mà võ công lại cao nhấttrong sáu người.

Nghe vậy, nụ cười của Thược Dược biếnmất, hung tợn trừng mắt liếc nhìn Sài Lang một cái, hắn chỉ biết vạchtrần nàng, đáng ghét! Chờ ngày nào đó nàng có thời gian, sẽ đi phá hỏngchuyện tốt lúc hắn và nữ nhân cá nước thân mật! Làm cho hắn nghẹn chết!

“Lâu chủ yên tâm, Mai Hoa bị thương không nặng, thêm mười ngày dưỡng thương, là có thể khôi phục hoàn toàn.” Mẫu Đơn thấy Thập Thất vẫn có chút lo lắng, liền mở miệng nói.

Thập Thất gật đầu, “Ừhm. Như thế thì tốt.”

“Lâu chủ, ta giao khúc phổ cho con, con có luyện không?” Trung thúc đứng một bên nhìn sang Thập Thất, hỏi.

“Còn chưa có thời gian xem, vềsau có thời gian sẽ luyện, chỉ là dùng tuyên cầm để diễn tấu khúc nhạcthật sự là có chút khó khăn.” Thập Thất nhìn Trung thúc, mang theo vài phần tôn kính trả lời.

Những nếp nhăn đầy trên mặt Trung thúc hiện rõ lên có một ít thất vọng, “Lâu chủ về sau có thời gian thì nên luyện tập.”

Thập Thất gật đầu coi như trả lời.

Trung thúc nói tiếp: “Về chuyệnLâu chủ bảo Sài Lang chuyển thư cho ta, ta đã đọc, và phái Hổ Báo bắttay vào làm. Theo tính cách trầm ổn và năng lực của Hổ Báo, ta tin rằngtrong hai ba năm tới đây, ở tất cả các thành trấn của tam quốc, đều sẽcó phân nhánh của Thiên Hạ Lâu.” Lúc nhìn đến thư của Lâu chủ,ông vô cùng vui mừng. Lâu chủ là người có dã tâm, muốn phát triển ThiênHạ Lâu! Tâm tình ông lúc đó vô cùng kích động, về sau cho dù ông chết,xuống dưới hoàng tuyền, cũng sẽ có mặt mũi mà công đạo cho lão lâu chủ.

“Để tin tức của Thiên Hạ Lâu được chuẩn xác hơn, thì kỹ viện, tửu lâu, khách sạn, ngân hàng tư nhân, đềuphải là căn cứ tin tức, hơn nữa những hoạt động buôn bán này một khi làm tốt, nhất định sẽ mang đến một khoản lợi nhuận khổng lồ. Thiên Hạ Lâusẽ không chỉ giới hạn ở kinh thành.” Trong mắt Thập Thất ánhthần thái sáng láng, lộ ra vẻ tự tin tuyệt đối. Đây là kinh nghiệm kiếptrước của nàng, tự tin điều hành một tập đoàn đoàn lớn.

“Tốt!” Trung thúc gậtđầu. Trước kia không phải là ông không nghĩ tới việc mở rộng Thiên HạLâu, làm cho Thiên Hạ Lâu trở thành một môn phái trên giang hồ khiến kẻkhác nghe tới đã sợ mất mật, nhưng bởi vì không có Lâu chủ lãnh đạo, nên ông không có hùng tâm như thế.

Nhìn nghiêng thấy tư thế lỗi lạc của Thập Thất, đầu Mai Hoa vừa mới nâng lên, lại cúi thấp xuống, đáy lòng nàngdấy lên sóng triều cuồn cuộn, nàng không còn giữ bình tĩnh được nữa.

“Song, Trung thúc, tất cả đềuphải làm thần không biết quỷ không hay, tuyệt đối không thể để kẻ khácbiết Thiên Hạ Lâu đang phát triển.” Việc phát triển của ThiênHạ Lâu không thể để cho các môn phái khác biết được, nếu không Thiên HạLâu sẽ gặp phiền toái. Các đại môn phái trong chốn giang hồ, sẽ khôngcho phép một môn phái nho nhỏ nhanh chóng lớn mạnh.

Những lợi hại trong việc này, nàng đãphân tích cực kì rõ ràng. Khuôn mặt nhỏ nhắn như liên hoa của Thập Thất, không thích hợp với vẻ thâm trầm cùng cơ trí ở độ tuổi của nàng. Mỗimột động tác giơ tay nhấc chân của nàng, đều có một loại khí độ khiếnngười ta khuất phục.

Cả bọn Mẫu Đơn khi nghe được mệnh lệnhcủa Thập Thất, trong lòng đều kinh ngạc, Lâu chủ càng ngày càng làm chobọn họ phải nhìn với cặp mắt khác xưa. Suy nghĩ mọi chuyện toàn diện như thế, bọn họ không có khả năng so được.

Bất tri bất giác, cả đám đã thần phục Thập Thất.

Kế tiếp, Thập Thất phân phó một ít côngviệc và chi tiết cần chú ý khi xây dựng và phát triển Thiên Hạ Lâu. Khimặt trời sắp xuống núi, Thập Thất mới rời khỏi Thiên Hạ Lâu.



Tứ vương phủ, trong thư phòng.

“Hồi bẩm Tứ Vương gia, Thương Nguyệt quốc nay đã nội loạn, như vậy Thái Tử Long Quy rất nhanh sẽ rời khỏi Phượng Thiên quốc.” Phi Kiếm trầm giọng cung kính nói.

Hiên Viên Ninh gật đầu, con ngươi tối đen hiện lên một tia sát khí, “Làm cho nội loạn liên tục diễn ra trong nửa năm, để Long Quy không thể thoát thân mà đến Phượng Thiên quốc nữa.”

“Vâng.” Phi Kiếm đáp, sau đó hắn lại mở miệng nói: “Hỉ phục đã chuẩn bị tốt, tú nương phụ trách chế tác hỉ phục sai người đem hỉ phục đến vương phủ, muốn Vương gia mặc thử.”

“Bảo hạ nhân chuẩn bị một chút, bổn vương muốn vào cung.” Hiên Viên Ninh trầm giọng mệnh lệnh. Hỉ phục? Nhất định có một ngày sẽ mặc, nhưng tuyệt đối không phải bây giờ.

“Vâng. Thuộc hạ sẽ đi chuẩn bị.” Sau đó Phi Kiếm lui ra.

Dung Nhi đứng canh ở ngoài cửa, sau khiPhi Kiếm rời khỏi, nàng tiến vào, cúi đầu đứng ở bên cạnh Hiên ViênNinh, ngưỡng mộ cung kính nói: “Hồi bẩm Tứ Vương gia, hỉ phụccủa bốn vị trắc phi đã thêu xong, đều đưa đến quý phủ của bốn vị trắcphi. Sau đó, bốn vị trắc phi đều viết thư sai hạ nhân giao cho Vươnggia.” Trên mặt Dung Nhi hiện lên vẻ ghen tị, không cần nghĩnhiều, trên thư của bốn vị trắc phi, đều viết về lòng ái mộ đối với TứVương gia. Kỳ thật, bốn vị trắc phi này, luận tài tình, luận dung mạo,đều không thể so sánh với nàng. Nhưng thân phận của nàng lại chỉ có thểlàm nha hoàn của Vương gia. Kỳ thật chỉ cần nàng có thể hầu hạ Vươnggia, cho dù thân phận là cửu đẳng thị thiếp, nàng cũng cam lòng.

“Đặt thư lên bàn đi.”Hiên Viên Ninh lạnh lùng nói. Hiện tại đối với hắn mà nói, quan trọngnhất đó là tiến cung giảng giải hôn sự của hắn với Lăng Thanh! Tronglòng hắn, hắn mơ hồ không muốn đem ngôi vị chính phi cho người khác, hắn chỉ có một ý nghĩ, đó là phải lưu trữ vị trí này.

20){content.eq(midLength).after('Loading...]]>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.