Tư Mạn vì uống quá say nên đang hôn Nguyệt Hạ thì ngủ gục luôn trên vai nàng. Nguyệt Hạ đành dìu chàng vào trong, làm chút canh gừng để giải rượu, sau đó chờ chàng tỉnh lại.
Rượu Bách Hoa Lộ này chỉ dành cho những người có tửu lượng thật sự tốt, Tư Mạn lại đi uống quá nhiều như vậy, e rằng sẽ ngủ không ít ngày.
Thấy Tư Mạn ngủ cả một ngày trời mà không tỉnh, Nguyệt Hạ lo lắng, ra sức gọi chàng dậy, nhưng chàng vẫn nằm im chẳng có động tĩnh, nàng lo lắng trở về Đông Phương cung hỏi cha"
- Cha, cha có cách nào để giải rượu Bách Hoa Lộ không?
- Bách Hoa Lộ, con gái, đừng nói là con uống đó nhé?
- Không, sư phụ, thượng quan Tư Mạn.
- Thế con không cần lo, Bách Hoa Lộ là loại rượu mà Tư Mạn yêu thích nhất, nếu uống nhiều, cùng lắm ngài ấy sẽ uống không quá ba chén, con yên tâm, tửu lượng ngài ấy tốt lắm, tới cha con còn chịu thua mà.
- Không phải, nếu uống ít vậy thì đã không sao, nhưng ngài ấy uống hết một bình Bách Hoa Lộ rồi, ngủ hết một ngày vẫn chưa tỉnh dậy nữa, côn lo lắng lắm.
- Cái gì? Uống.. uống hết một bình, trước nay ta chưa từng thấy Tư Mạn uống nhiều tới vậy, có phải ngài ấy có chuyện vui gì, hay là chuyện buồn gì không?
- Ngài ấy muốn ăn mừng đã nhận được một đồ đệ, nên uống hơi quá, cha có biết cách giải không, cha chỉ con đi.
- Phiền phức rồi, nếu để Thiên đế biết Tư Mạn uống nhiều rượu như vậy, người nổi giận cho mà xem, chỉ còn cách lẻn vào Thủy Mặc Hồ, nơi ấy là hồ giải rượu của Thiên giới, nhưng ngàn năm mới có một người dùng đến, nếu dùng xong sẽ bị phạt vì không biết chừng mực, tửu lượng của mình, giờ vào đó xin, chắc chắn Thiên đế sẽ nghi ngờ, Tư Mạn trước giờ luôn được Thiên đế trọng dụng, nếu bị phạt, chắc chắn sẽ không nhẹ đâu, phiền phức rồi.
- Không còn cách nào khác sao cha?
- Có thì có, nhưng rất nguy hiểm. Ma giới có một loại thảo dược tên Tửu Sinh, mọc dưới sông U Minh, mà con biết rồi đó, chúng ta vừa đại chiến với Ma giới cách đây không lâu, đặt chân tới đó, khác gì đi nộp mạng? Hơn nữa, U Minh ma quỷ gào thét, sẽ làm thần trí điên đảo, tuy Tửu Sinh mọc nhiều, nhưng khi đặt chân xuống đó, sẽ bị ma quỷ giằng xé, đau đến thấu xương. Nguyệt Hạ à, từ trước tới nay, Tư Mạn dù có vui tới đâu cũng không bao giờ vượt quá giới hạn của mình, sao giờ lại..
- Con, con.. sau này cha sẽ hiểu, giờ con về xem ngài ấy thế nào đã, con sẽ về gặp cha sau.
- Khoan đã, con không được hành động khi chưa có sự cho phép của cha, nhớ chưa?
- Cha yên tâm, con cũng đâu biết phép thuật, sao có thể tự ý manh động được?
Trở về Tẩy Ngô cung, thấy Tư Mạn vẫn hôn mê, mặt đỏ, người nóng như sốt cao vậy, nàng rất lo lắng, có gọi bao nhiêu lần Tư Mạn vẫn không tỉnh.
Nàng nghĩ: Dù sao cũng là do ta hại chàng, rượu có hại như vậy ta vẫn để chàng uống, ta nên chịu trách nhiệm mới phải. Tuy cách giải có hơi phức tạp chút, nhưng không sao, ta chịu được. Đáng lẽ chàng nên dạy ta chút phép thuật sớm hơn chứ, chưa gì đã ngủ say như vậy rồi, làm Nguyệt Hạ lo lắng chết mất. Chàng yên tâm, ta sẽ không để chàng chịu phạt đâu, hơn nữa, ta còn phải chờ chàng tỉnh táo nói yêu ta, chứ không phải trong cơn say như vậy.
Nguyệt Hạ nắm lấy tay Tư Mạn, nàng hôn lên bàn tay của chàng, rồi rời đến Ma giới.
Nàng không thể vào Thủy Mặc Hồ được, vì nếu trộm, chắc chắn sẽ là đại tội, hơn nữa còn liên lụy Tư Mạn. Nàng chỉ còn cách đến Ma giới, cược cả mạng sống cũng phải để Tư Mạn tỉnh lại.
Tới nơi, nàng lẻn đằng sau, không để quân lính biết được.
Thấy Tửu Sinh sắc đỏ nở giữa U Minh, nàng mới vui vẻ mỉm cười. U Minh ảm đạm, nước xanh chảy xiết đến rợn người, ma quỷ gào thét, thật đáng sợ.
Nguyệt Hạ từ từ đặt chân xuống sông, quả nhiên vừa đặt xuống, nàng đã bị yêu ma vây quanh, tuy rất đau đớn, nhưng nàng vẫn cố gắng bước từng bước nặng nề ra chỗ Tửu Sinh Dược, cuối cùng cũng hái được một bông, nhưng nó lại lập tức biến mất, nàng hái tới bông thứ hai cũng không thể cầm được lâu hơn:
- Sao có thể như thế được, không lẽ cha đã quên nói về cách mang Tửu Sinh Dược về?
Đột nhiên lúc ấy một yêu ma bay tới cắn vào tay nàng, chảy máu rất nhiều, máu rơi xuống Tửu Sinh Dược, nó liền rạng rỡ hẳn lên, không biến mất nữa, lúc này Nguyệt Hạ mới hiểu ra:
- Thì ra nếu rời khỏi nước sông phải dùng máu để nuôi dưỡng.
Nàng bị yêu ma vây quanh làm cho bị thương tới y phục còn nhuốm màu đỏ, chân tay nàng bị xây xước rất nhiều, từng bước nàng đi đều để lại một vệt máu dài, nhưng vẫn không thể ngăn nàng dừng bước trở về Tẩy Ngô cung.
Đấu lại vói bọn yêu ma một hồi, cuối cùng nàng cũng thoát khỏi U Minh, nhưng đúng lúc lại bị quân lính Ma giới phát hiện, nàng cố gắng chạy thật nhanh, nhưng không may bị chúng chém một nhát vào lưng, nàng ngã xuống, để chúng không đuổi kịp, nàng phải nắm tay đứng dậy, chạy thật nhanh.
Cuối cùng cũng thoát khỏi chúng. Nàng mang thân thể đầy vết thương trở về Tẩy Ngô cung.
Trước tiên phải tự sơ cứu cho bản thân, phòng khi Tư Mạn phát hiện, rồi cha nàng nữa, nàng chắc chắn sẽ không được yên.
Nàng rửa qua vết thương, nhất là vết kiếm sau lưng, rồi băng bó qua loa, chạy nhanh chóng tới chỗ Tư Mạn.
Nguyệt Hạ làm Tửu Sinh Dược hóa thành nước, rồi cho chàng uống.
Quả nhiên không lâu sau, Tư Mạn đã tỉnh lại. Nhìn thấy Nguyệt Hạ bên cạnh, chàng mới ôm cái đầu đau như bị ai đánh ngồi dậy:
- Chuyện gì xảy ra với ta vậy?
- Chàng uống quá nhiều Bách Hoa Lộ nên hôn mê mấy ngày mới tỉnh.
- Vậy sao?
- Chàng thật sự không nhớ đã nói với ta những gì ngày hôm đó?
- Nói, nói gì?
Nguyệt Hạ liền thay đổi sắc mặt, nàng lo lắng những lời đường mật hôm ấy chỉ là do Tư Mạn say rượu mà ra, thật ra lòng chàng vốn không hề có nàng, nàng liền gạt chuyện sang một bên:
- Tôi, chàng không cần nhớ, chàng ngủ lâu như vậy, chắc chắn đã đói rồi, để ta làm một chút canh gừng và điểm tâm cho chàng ăn nhé.
- Khoan đã. Nếu ta nhớ không lầm, hôm ấy ta uống hết một bình Bách Hoa Lộ, không thể tỉnh lại nhanh như vậy được, nói ta biết, nàng đã làm gì.
Lúc này Nguyệt Hạ mới lo lắng, đành nói dối Tư Mạn để chàng không phát hiện:
- Chàng không nhớ sao, lúc chàng bị Ma giới làm trọng thương, ta cũng luôn chăm sóc chàng, túc trực bên cạnh chàng, chàng đã hồi phục rất nhanh, lần này cũng tương tự như vậy, không có gì khác.
- Không thể nào, bị thương là một chuyện, giải rượu là chuyện khác, Bách Hoa Lộ chỉ có hai cách giải, là Thủy Mặc Hồ và Tửu Sinh Dược ở U Minh, nàng chắc chắn đã đi tới hai nơi đó, đúng không?
- Không.. không có, ta phải đi làm điểm tâm, chàng nghỉ ngơi đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]