- Nóng quá!
Tư Mạn đưa tay sờ sờ qua khuôn mặt vẫn còn ửng đỏ của mình, mơ hồ nghĩ lại rốt cuộc đã nói những gì với Nguyệt Hạ, lại để nàng lưu luyến như thế, nàng nói chỉ là chăm sóc qua loa, nhưng ánh mắt nàng lại chẳng dám nhìn thẳng, đối diện với Tư Mạn, vậy chắc chắn, nàng đang muốn giấu giếm chuyện gì đó.
Nguyệt Hạ khi vừa khỏi cung tay đã lại chảy máu, vết thương sau lưng cũng rấy lên sự đau xót, nàng phải gồng mình lắm mới có thể giấu nỗi đâu vào trong, không để Tư Mạn phát hiện.
Sau một hồi, cuối cùng điểm tâm và canh gừng cũng xong, cứ mỗi lần nàng cử động, tay chân cứ như sắp gãy vậy, đau đến đỏ mặt, run rẩy, vẫn cố gắng làm cho xong. Bưng đĩa điểm tâm mà chân run, tay cũng run, nếu cứ tiếp tục như vậy, e sợ sẽ bị Tư Mạn phát hiện mất.
- Nàng ấy trước giờ có bao giờ làm điểm tâm lâu như vậy đâu?
Tư Mạn thấy kì lạ, chỉ là chàng đang nghi ngờ Nguyệt Hạ đã liều mạng đi Thủy Mặc Hồ hay là hái Tửu Sinh Dược:
- Không đúng, nếu tới Thủy Mặc Hồ, tại sao giờ mình vẫn chưa bị Thiên Đế triệu kiến, vậy chỉ còn một khả năng, nàng đã đi hái Tửu Sinh Dược rồi. Hèn chi thấy nàng ấy sắc mặt nhợt nhạt, hoảng sợ đến vậy, không được, ta phải điều tra cho rõ.
Nguyệt Hạ lúc ấy bước vào, mặt vẫn gượng cười mời Tư Mạn uống trà, ăn bánh:
- Chàng ngây người ra đó làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-sinh-ai-mo/2982039/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.