Sáu năm trước.
Giữa trưa hạ một trận mưa rào, vậy mà lúc này thì trời quang mây tạnh, gió khẽ thổi qua khung cửa sổ chẳng được khép kín, trong hơi lạnh của máy điều hòa pha thêm chút ẩm ướt sảng khoái.
Bùi Mộ Ẩn ngẩng đầu, khẩu trang che gần hết khuôn mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt ngập tràn mệt mỏi.
Lúc sáng chịu một cái tát, bị móng tay người phụ nữ cào ra vết máu khiến nửa khuôn mặt bỏng rát, anh cũng chẳng thèm xem lại.
Điều khó chịu hơn là dù chuông reo rất lâu nhưng bạn cùng lớp cũng chẳng để ý tới, vẫn vây quanh bàn học bên cạnh mà nói cười ầm ĩ.
Ỷ mình là Alpha, vóc dáng cao lớn hơn Omega, giựt hộp bút mà ném. Một trong hai người không bắt được, hộp đựng bút rơi xuống đất phát ra tiếng "bốp".
"Các người xong hay chưa?" Bùi Mộ Ẩn ngước mắt lên nhìn.
Những người đó nghe anh hỏi, họ lập tức xấu hổ mà dừng lại và ngồi vào chỗ của mình.
Cậu bạn bị bắt nạt thu hồi hộp bút, lặng lẽ quay đầu nhìn Bùi Mộ Ẩn.
Tưởng rằng chỉ là lén nhìn một chút thôi, không ngờ lại chạm mắt với Bùi Mộ Ẩn.
Cậu sững sờ một chút, rồi vội vàng quay mặt đi chỗ khác.
Ngược lại, Bùi Mộ Ẩn lại thoải mái nhìn bóng lưng gầy gò của người bên kia khoảng hai phút rồi mới quay đầu nhìn cây xanh tươi tốt ngoài cửa sổ.
(Chỗ này raw ghi Hương Chương thụ, mình không biết bên tiếng Việt gọi là cây gì, bạn nào biết có thể cmt giúp mình với ☹)
...Cậu ấy tên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-phan-hong-xu/1062416/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.