Các nhân viên đi ngang qua, làm như vô tình mà núp trong góc rẽ, tò mò ló đầu ra nhìn.
Hoàng tử của tập đoàn bọn họ đang đứng cùng một mỹ nhân.
Mỹ nhân có vẻ nóng nảy, dáng vẻ nổi giận cũng là cảnh đẹp ý vui khiến người ta không khỏi nhìn vài lần.
Bùi Mộ Ẩn thấy cậu muốn rời đi, liền nắm lấy cổ tay của cậu: "Em cứ phải nói như thế với tôi sao?"
Nói rồi, anh lại giật mình vì nhận ra Chúc Huỳnh sao thật gầy gò quá.
... Sao lại gầy như vậy? Bệnh rồi sao?
Chúc Huỳnh nói: "Ban đầu anh là người nghi ngờ tôi và Chu Thiệp, chỉ trích tôi cũng là anh, kêu tôi cút đi cũng là anh, vậy mà bây giờ người sai lại là tôi?"
"Lúc ấy anh không được tỉnh táo, nói với em nhiều lời hồ đồ. Không ngờ em lại thừa nhận..."
"Nhìn anh tự lấy sừng gắn lên đầu mình, tôi cớ gì lại không thành toàn cho anh?"
Cậu muốn rút tay lại, lạnh lùng nói: "Buông tay!"
Bùi Mộ Ẩn không để cậu đi: "Các người đến cùng là xảy ra chuyện quái quỷ gì?"
"Nếu anh có sức cùng tôi dây dưa ở đây, không bằng tiết kiệm sức lực trực tiếp đến hỏi anh trai của anh. Hắn hẳn là rất tình nguyện đáp lời anh đó."
"Em biết người anh ghê tởm nhất chính là hắn."
Chúc Huỳnh trầm ngâm đáp: "Cũng đúng, nếu không anh đã không tức giận đến nỗi không nghe lọt một chữ nào."
"Đó là hai chuyện khác nhau." Bùi Mộ Ẩn nói.
Chúc Huỳnh sững sờ một hồi, liền nghe Bùi Mộ Ẩn trịnh trọng nói: "Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-phan-hong-xu/1062412/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.