*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
.
“Mày đoán xem tao đang ở đâu?”
“Ha ha, không phải là ở trước cửa nhà tao đấy chứ?”
“…… Mày mẹ nó thông minh thế!”
“Cái gì? Thật đấy à?”
Gần nghỉ đông, Tiểu Xuyên gọi điện càng lúc càng thường xuyên, mỗi lần đều nói rất muốn mau mau được trở về; nhưng Lý Duy Sâm điện thoại cùng thư tín càng ngày càng ít, mỗi lần nói chuyện, hắn đều nói đến say sưa về thế giới ăn chơi biết được từ người bạn kia: “Ai~, người ta nhập ngũ đều có tiền nhiều tiêu không hết, cứ mỗi lần được nghỉ phép là lại mời tao ra ngoài cùng chơi, tiền thật đúng là thứ tốt……”
Tôi bảo hắn mày kết bạn cũng không thể chỉ lợi dụng người ta, hắn không cho là đúng mới nói: “Là mày tao mới nói, kết bạn tất nhiên phải có lợi mới được, chúng ta cũng nên trưởng thành thôi…… Mày cũng học tập 1 chút đi, đừng nói tao không nhắc nhở mày!”
“…… Đúng vậy, mày quả thật trưởng thành rồi……” Lòng tôi cảm thấy lạnh lẽo, hắn học được cái loại « trưởng thành » này từ khi nào? Một cảm giác mất mát mãnh liệt khiến cho tôi nói không nên lời: “Tao đây cùng Tiểu Xuyên cũng là loại bạn bè này?”
“Mày!” Hắn ở bên kia chắc là nổi trận lôi đình, qua một hồi lâu mới lại mở miệng: “…… Nếu coi chúng mày như vậy, tao sẽ nói với mày những lời như vừa rồi sao? Đổi đề tài đi, tao cũng sắp trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien/113533/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.