Người dịch: Phong Bụi
“Cậu tên là Cao Úc hả ? Là Úc trong u úc (u buồn) hả ?
“Không, là Úc trong “úc úc thương thương” (buồn thương)”
Tôi mười năm trước, vừa lên năm thứ nhất cấp 3, trên lớp người quen đầu tiên tôi gặp được chính là Triệu Bình Xuyên, từng là bạn cùng lớp thời tiểu học, vì bạn học còn lại đều là những khuôn mặt mới tinh, không đến mấy ngày, chúng tôi đã nhanh chóng chơi thân với nhau. Bên cạnh tiểu tử này có cả một đám huynh đệ lớn, tên Lý Duy Sâm ngang ngạch nhất kia, tên nghe khá là văn hóa, thế nhưng lúc khai giảng lại lững thững đến muộn, thậm chí người ta học hết một học kỳ rồi mới vác mặt đến lớp.
Lần đầu tiên gặp mặt hắn, tôi cảm thấy đáng ghét vô cùng, không còn lời nào để nói, bộ dạng không khác gì thằng côn đồ, lại còn đưa ra vẻ cợt nhả cười cười với tôi làm như quen biết từ lâu, càng không cần nói phía dưới lại bàn luận tướng mạo của tôi thế này thế kia, tôi trực giác không thích hắn, thấy nét mặt của Tiểu Xuyên cũng là không thèm so đo với hắn, nhưng trong lòng cũng đã đem hắn xếp vào danh sách đen, đáp lại lời hắn cũng đem theo một chút công kích. Vì vậy, mặc dù chúng tôi vẫn chơi đùa cùng đám người kia, nhưng tôi một mực không quá để ý đến hắn.
Nói đến u buồn, Tiểu Xuyên người này cũng có ít nhiều “đa sầu đa cảm”, bằng hữu cho dù có cả một đám, lại rất hay khoa trương, tôi lại chỉ thấy hắn làm bộ cười. Hắn giả bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien/113530/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.