"Cha có mang cơm về không?" Bạch Hồng Huy đã đói bụng từ lâu rồi, anh ta vội vàng đứng lên đi về phía ông lão.
"Cơm đâu mà mang? Cơm bên ngoài đắt thế nào con không biết à, cho thêm hai miếng thịt thôi cũng mấy chục đồng rồi, sao con không tự làm mà ăn đi?"
"Con không biết làm, còn mệt nữa. Nếu cha không mang cơm về thì cho con mười đồng đi, con tự ra ngoài mua mì gói ăn." Bạch Hồng Huy không để ý đến sự từ chối của ông lão, cướp lấy túi tiền trên người ông lão rồi lấy mười đồng tiền rồi đi ra ngoài.
Ông lão thở dài một hơi, lê từng bước chân đau mỏi đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, cầm tờ báo không biết có được từ chỗ nào lên xem, lọt vào tầm mắt ông ta là hình ảnh một cặp nam nữ đang giơ cúp ở chính giữa bài báo.
Bạch Thư Đình nhìn người phụ nữ trong ảnh, thật lâu sau mới thở dài một hơi.
"Lão Bạch, lão Bạch, đến lúc phải giao tiền nhà tháng này rồi đó, ông cũng đã khất nợ đến nửa tháng nay rồi, nếu bây giờ ông còn không giao tiền nhà thì ông không được ở nhà tôi nữa đâu. Bây giờ làm gì có nhà ai giàu có cơ chứ."
Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một giọng nói, chưa đợi Bạch Thư Đình trả lời, bà ta đã xoay người rời đi.
Bạch Thư Đình cẩn thận gấp tờ báo lại rồi cất đi.
Hai mươi năm rồi, trước kia không ít lần Bạch Thư Đình tưởng tượng ra cuộc sống khi về già của mình.
Trong tưởng tượng của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3879418/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.