Ngu Thanh Nhàn cười nói: “Đừng khách khí, cũng không có món gì nhiều, toàn thứ đơn giản, ăn vài miếng lót dạ đi.”
Tiểu Chu còn định khách sáo vào câu, Ngu Thanh Nhàn đã bảo Mộc Tâm xới cơm.
Lời từ chối đã ra đến môi nhưng vừa nhìn thấy Mộc Tâm, mặt cậu chàng đã đỏ bừng lên, vội vàng đứng phắt dậy, làm Mộc Tâm giật mình hoảng sợ nhìn chàng trai trẻ.
Mộc Tâm đang định nói gì đó, nhưng khi chạm phải ánh mắt nóng bỏng của Tiểu Chu, cô bé có vẻ mất tự nhiên.
Ngu Thanh Nhàn không nhận ra điều gì khác lạ, vẫy Tiểu Chu ngồi vào bàn rồi cùng cậu chàng nói đến phương hướng phát triển về sau của xưởng giấm.
Nhắc đến việc chính, chút xao động khi nhìn thấy cô gái trẻ yêu kiều lập tức bị dập tắt, Tiểu Chu nhanh chóng gia nhập cuộc trò chuyện, Mộc Tâm cũng âm thầm thở ra nhè nhẹ.
Thủy Tâm đưa mắt nhìn hai người, thỉnh thoảng lại cười trộm một cái, chẳng biết đang nghĩ gì trong cái đầu tinh quái kia.
Tiểu Chu trình bày ý tưởng của mình cho Ngu Thanh Nhàn nghe, nói xong bèn nhấp một hớp nước bà Lục vừa rót cho, khi ngẩng đầu lại mặt đối mặt với Mộc Tâm.
Cô gái trẻ mới vừa đôi mươi, đang đúng thời kỳ thanh xuân rực rỡ nhất, diện mạo Mộc Tâm lại cực kì giống nguyên thân thời trẻ, nhưng so với nguyên thân, Mộc Tâm có thêm phong độ của người trí thức, tính cách lại hết sức ôn hòa dịu dàng, làm thành một phong thái nhã nhặn đặc biệt.
Một cô gái trẻ thanh lệ như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878750/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.