Có điều Trương Phong rất tinh tế, vừa nhìn thấy dáng vẻ kia của trại trưởng nhà mình, lập tức quay sang mỉm cười chào hỏi Ngu Thanh Nhàn:
"Chị dâu, chào chị."
Anh ấy vội vàng giới thiệu xe đạp trong tiệm:
"Gần đây trong tiệm mới về hai chiếc xe đạp nữ, còn chưa bán ở Cáp Thị đâu. Xe này em định để lại cho em gái và vợ, nếu trại trưởng đã đến thì để lại cho anh hai chiếc xe này."
"Đây là xe cậu để dành cho người nhà, nhường cho tôi là thế nào chứ? Chúng tôi sẽ mua hai chiếc khác."
"Đợt sau hai tháng nữa sẽ về, hơn nữa nhà chúng em bán cái này, vợ và em gái em không thiếu xe đạp để đi, trại trưởng, anh đừng từ chối. Năm đó anh mạo hiểm tính mạng cứu em từ trận địa trở về, nếu không có anh, lão Trương em đã sớm c.h.ế.t rồi, hai chiếc xe này tính là gì? Em gái và vợ em cũng không phải người không hiểu chuyện, họ đợi đợt sau cũng được."
Nói đến nước này, không nhận cũng kỳ cục. Văn Thanh Yến trả tiền, Trương Phong sống c.h.ế.t không nhận, hai người đùn đẩy một lúc lâu, cuối cùng Trương Phong đành lấy giá gốc.
Trả tiền xong, hai người đạp xe trở về.
Lúc quay về, Văn Thanh Yến và Ngu Thanh Nhàn đi ngang qua cổng khu nhà ở thuộc xưởng dệt, Vương Văn Quân và Giang Bảo Quốc trùng hợp một trước một sau đi ra.
Sắc mặt Vương Văn Quân sầm xuống, vẻ mặt Giang Bảo Quốc cũng không tốt hơn là bao.
Hai người vừa ngẩng đầu liền thấy Ngu Thanh Nhàn và Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878724/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.