Có vài vị phụ huynh không yên tâm để con đi một mình về nhà nên đến đón, họ đều dùng ánh mắt khác thường để nhìn Giang Bảo Quốc.
Giang Bảo Quốc có mặt dày đến đâu, cũng không chịu nổi ánh mắt soi mói như vậy.
Anh ta dừng bước, nghe thấy Lục Thủy Tâm hỏi Lục Mộc Tâm:
"Sao chị không nói sớm chuyện bà cấu véo chị? Nếu chị nói sớm, lúc em đưa cơm cho bà, chắc chắn sẽ nhổ thêm hai bãi nước bọt vào trong cơm."
"Ôi, tính tình em hấp tấp như vậy, làm sao chị dám nói, ở quê những người đó ai nấy đều bênh vực bà nội, một mình mẹ làm đồng đã rất vất vả rồi, chị đâu nỡ nói những chuyện này với mẹ."
Giọng nói dần xa, cho đến khi không còn nghe được nữa.
Giang Bảo Quốc đứng hồi lâu trong ánh mắt của phụ huynh đến đón con, cuối cùng cúi đầu xuống, rời khỏi cổng trường.
Anh ta về đến nhà, bà Giang đang nằm trên giường, thấy con trai về thì quay đầu ra hỏi:
"Bảo Quốc, Mộc Tâm không quay về với con à?"
Chuyện Giang Bảo Quốc đến tìm Ngu Thanh Nhàn bị nhốt ở ngoài cửa, lúc về anh ta đã kể cho bà Giang nghe.
Bà Giang liền mắng Ngu Thanh Nhàn không biết tốt xấu, không biết điều, sau đó hai mẹ con bàn bạc cả buổi, quyết định đi gọi Lục Mộc Tâm tới, Lục Mộc Tâm tính tình yếu đuối, dễ bắt bí nhất.
Giang Bảo Quốc lắc đầu:
"Mẹ ơi, mẹ thực sự đối xử với Lục Mộc Tâm tốt nhất sao?"
Hỏi xong, anh ta nhìn chăm chăm vào bà Giang.
Trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878701/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.