Giang Bảo Quốc dường như nhìn thấy bộ dạng khúm núm của bố mẹ vợ trước mặt mình, trên mặt loáng thoáng hiện ra vẻ đắc ý.
Ánh mắt anh ta nhìn Lục Mộc Tâm càng thêm ôn hòa, ôn hòa đến mức Lục Mộc Tâm cho rằng lúc trước ở nông trường, vẻ lạnh lùng của cha là do cô bé tự tưởng tượng ra.
"Lục Mộc Tâm, vì sao con không về quê? Bà nội con tới nông trường rồi, bà muốn gặp con một lần."
Lời của Giang Bảo Quốc đã phá vỡ ảo tưởng của Lục Mộc Tâm.
Bà Giang tới? Bà tới đây làm gì? Bàn tay đang nắm quai cặp sách của Lục Mộc Tâm siết chặt lại theo bản năng.
Giang Bảo Quốc liếc nhìn Lục Thủy Tâm còn đang cười ngây ngô ở bên cạnh.
Đứa trẻ này lớn lên không tệ, nhưng còn kém một chút so với Lục Mộc Tâm ngoan ngoãn hiền lành.
Nhớ tới những gì cô bé nói lúc trước, Giang Bảo Quốc vẫn còn chút bực mình, hơn nữa lần này gặp lại, cô bé không hề gọi anh ta câu nào, anh ta càng thêm không thích Lục Thủy Tâm.
"Lục Mộc Tâm, bà nội con bảo, trong tất cả những đứa trẻ, bà nội thương con nhất."
"Bà con đến đây không quen biết ai cả, dì Vương của con lại bận rộn không có thời gian chăm sóc bà, nơi này cách nông trường không xa, bọn con quay về nói với mẹ sau này con sẽ dọn đến nông trường ở."
Giang Bảo Quốc dùng giọng điệu ra lệnh để nói với Lục Mộc Tâm.
Lục Mộc Tâm bỏ quai cặp sách ra, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878699/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.