Giang Bảo Quốc trợn mắt, anh ta không thích trẻ con, càng không thích con gái.
Trước khi Giang Mộc Tâm được sinh ra, anh ta còn chờ mong đó là một đứa con trai, sau khi biết là con gái, anh ta chưa từng bế một lần nào. Lúc Giang Thủy Tâm còn trong bụng mẹ, anh ta đã đi theo quân đội, sau đó biết là con gái anh ta càng không thích.
Hơn mười năm gặp lại hai đứa con gái, Giang Bảo Quốc không hề có tấm lòng của người cha hiền từ. Giang Thủy Tâm nói trúng tim đen của anh ta, anh ta liền tiến lên hai bước, giơ tay lên.
Giang Mộc Tâm vội vàng giữ chặt lấy Giang Thủy Tâm sau người, Giang Thủy Tâm cũng sợ, há miệng ra khóc gào lên.
Ngu Thanh Nhàn ở trong phòng cất tiền, cũng nghe thấy Giang Thủy Tâm nói.
Cô không giống nguyên thân, cô không giữ hình tượng người cha tốt cho Giang Bảo Quốc trước mặt hai đứa con. Chỉ là Ngu Thanh Nhàn không ngờ Giang Bảo Quốc lại mất phẩm giá đến mức này, còn muốn đánh trẻ con.
Cô bước nhanh ra, lớn tiếng quát lên:
"Anh định làm gì?"
Giang Bảo Quốc đen mặt, liếc nhìn Ngu Thanh Nhàn, bỏ tay xuống:
"Lục Thanh Nhàn, cô dạy con thế nào? Để nó nói chuyện với cha mình như thế à? Không có gia giáo gì cả."
Ngu Thanh Nhàn xác nhận hai đứa trẻ không bị ăn đòn, bấy giờ mới yên tâm:
"Sao lại không có gia giáo? Con bé nói sai câu nào à? Chúng ta li hôn, chi phí nuôi nấng anh cũng thanh toán rồi, sau này hai đứa con không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878651/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.