Đầu óc Giang Bảo Quốc nhanh chóng vận hành, càng nghĩ anh ta càng cảm thấy ngoại trừ đồng ý, mình không còn cách nào khác.
Chị dâu Từ ở bên cạnh nhìn anh ta, trong danh sách thăng chức lần này cũng có chồng chị ta.
"Cô muốn cái gì?" Giang Bảo Quốc trầm giọng hỏi.
Những lời Ngu Thanh Nhàn mắng chửi, anh ta chỉ đành coi như không nghe thấy.
"Cũng không cần nhiều, tôi muốn số tiền trợ cấp của anh trong ba năm."
Giang Bảo Quốc làm lính mười hai năm, nhữn năm trước còn chưa giải phóng, ăn no mặc ấm cũng là vấn đề, tiền trợ cấp lại càng ít.
Nhưng qua năm 1945 thì khác, tiền trợ cấp của Giang Bảo Quốc chưa nói đến chuyện được phát xuống rất đúng hạn, hơn nữa còn tăng lên một bậc.
Tiền trợ cấp của anh ta không ít, nhưng một lúc đòi nhiều tiền như thế thì anh ta thực sự không lấy ra được.
Điều kiện gia đình Vương Văn Quân rất tốt, trước kia là tiểu thư của nhà giàu, lớn lên trong nhung lụa.
Giang Bảo Quốc đã bỏ ra khá nhiều tiền để theo đuổi cô ta, tặng quần áo, tặng giày dép, vé xem phim không thiếu món nào.
Giang Bảo Quốc tính toán tiền tiết kiệm của mình, mặt lập tức đen lại:
"Lục Thanh Nhàn, đừng có được voi đòi tiên."
Ngu Thanh Nhàn cười khẩy một tiếng:
"Sao thế? Không muốn bồi thường à? Vậy thì tôi vẫn nên đi tìm lãnh đạo của anh thôi, bảo lãnh đạo của anh phán xem anh có cần phải bồi thường hay không. Nếu ông ấy bảo không cần bồi thường, tôi sẽ đi ngay, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878639/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.