Thời gian cũng không đối xử tử tế với Lục Thanh Nhàn, mười hai năm trôi qua, từ lâu cô không còn gương mặt xinh đẹp năm ấy nữa, tóc tai rối bù, hai mắt sưng đỏ, mặc quần áo cũ kỹ đã giặt đến bạc cả màu.
Giang Bảo Quốc nhớ tới cô lúc còn trẻ. Đàn ông ai cũng háo sắc, Giang Bảo Quốc cũng không ngoại lệ.
Hồi ấy anh ta còn rất trẻ, nghe bà mối nói muốn đến nhà cô cầu hôn, đêm đó anh ta kích động đến mức mất ngủ. Ngày hôm sau anh ta mặc bộ quần áo đẹp nhất, trước khi ra cửa còn dùng nước lạnh để vuốt tóc.
Lúc còn trẻ Giang Bảo Quốc thực sự rất thích Lục Thanh Nhàn, nếu không thích, anh ta cũng đã không cùng cô sinh ra hai đứa con.
Nhưng đó là hồi còn trẻ chưa trải sự đời, tưởng chút thiện cảm kia là tình yêu, cho đến khi gặp Vương Văn Quân, anh ta mới hiểu cái gì là tình yêu.
Dựa theo suy nghĩ lúc đầu của anh ta, người phụ nữ tên Lục Thanh Nhàn này vừa quê mùa vừa thất học, người lớn lên ở quê đi xa nhất là đến thị trấn. Theo tin tức anh ta được biết, cô và anh trai ruột có xích mích, anh ta đòi li hôn với cô, ngoại trừ nhà mình, cô còn có thể đi đâu? Nhưng họ cũng không có quan hệ, cô muốn tiếp tục ở lại nhà anh ta cũng không dễ nói.
Việc phụng dưỡng mẹ chồng, nuôi dạy con cái để cho cô làm chẳng phải là chuyện đương nhiên?
Sau khi dựng nước, rất nhiều người li hôn như họ, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878638/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.