Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Duy Duy thấy cô bé ngẩn người thì cười khúc khích: "Nghĩ gì mà như người mất hồn thế?"
Lương Tiểu Muội ngượng ngùng cười: "Em đang ảo tưởng em là công chúa ạ, chị dâu, em buồn cười lắm đúng không?"
"Đương nhiên là không." Tô Duy Duy bật cười: "Có sức tưởng tượng là chuyện tốt, em biết không? Sở dĩ rất nhiều tác giả viết ra được những câu chuyện cảm động như vậy chính là bởi vì lúc bọn họ còn nhỏ cũng thích mơ mộng, nếu như tương lai em có thể viết những câu chuyện này ra, nhất định chị dâu sẽ làm độc giả đầu tiên của em."
"Thật ạ?" Lương Tiểu Muội đỏ mặt, cô bé chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, vậy mà chị dâu lại tưởng thật, trẻ con như cô bé thì có thể viết câu chuyện gì được chứ? Chị dâu luôn tin tưởng cô bé mù quáng, như thể cô bé và Tranh Tranh nhất định sẽ trở thành nhân vật lớn giỏi giang.
"Mau nhìn nè, đây là công chúa nhỏ nhà ai vậy?"
Lương Tiểu Muội không tin nổi mà soi gương, trong gương tóc cô bé được tết thành bím cao cao, chị dâu còn buộc cho cô bé bằng một sợi dây buộc tóc có vương miện nhỏ, phối hợp với bộ váy công chúa màu trắng này, hiển nhiên chính là một cô công chúa nhỏ.
Hôm nay, Lương Tiểu Muội luôn ngẩng cao đầu, miệng vểnh lên thật cao, cô bé không ngừng đi qua trước cửa các nhà, mãn nguyện khi nhìn thấy tất cả mọi người nhìn chằm chằm cô bé bằng ánh mắt ngạc nhiên hâm mộ, từ quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283030/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.