Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Phải trở về rồi, mọi người nhớ nhà không?"
Lương Tiểu Muội vừa nghe nói phải về nhà, đôi mắt lập tức tối sầm lại, ra ngoài mấy ngày nay, ngày nào cô bé cũng được ăn no, chị dâu còn mua kem que cho cô bé ăn. Đây quả thật là những ngày tháng thần tiên, nếu như có thể, có bé thà rằng sống ở bên ngoài cùng chị dâu chứ không thèm trở về nhìn sắc mặt của Lưu Ngọc Mai và Giang Đào.
Lương Tiểu Muội không ngừng lắc đầu, cúi đầu không nói lời nào, phản ứng của Tranh Tranh cũng không khác gì so với cô bé.
Tô Duy Duy cười véo mặt bọn nhóc, một tay véo một đứa, đừng nói, mặc dù ra ngoài chỉ được ba ngày, nhưng mặt của hai đứa nhóc này rõ ràng tròn lên rồi, lúc véo vào xúc cảm không cần nói cũng biết thoải mái bao nhiêu, cô cười bảo: "Đừng sợ, chị vẫn còn tiền đây, khi đó chúng ta lén mua đồ ăn ngon, cho Tráng Tráng và Hồng Hồng thèm chết."
Lương Tiểu Muội và Tranh Tranh nhìn nhau một cái, vui mừng khôn xiết.
Cả chặng đường trở về Tô Duy Duy vẫn luôn suy nghĩ lúc về nhà sẽ đối phó với Lưu Ngọc Mai khó khăn này thế nào. Cô đạp xe đạp vừa mới đi tới cửa nhà đã nhìn thấy Lưu Ngọc Mai, Lương Phú Quý, Tạ Chấn Giang, Tạ Bảo Vân và Giang Đào đang vác cái cuốc về. Ba ngày ngắn ngủi không gặp, mấy người này đen đến mức khiến người ta không dám nhận, nước da của Lương Phú Quý vốn dĩ đã thô đi có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283027/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.