Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Duy Duy nở nụ cười gượng đầy khó xử: "Cậu đừng có quan tâm chị dâu kiếm tiền ở đâu, mau nhận lấy đi để tôi còn về thôn nữa."
Trong khoảnh khắc đó, Lương Vệ Đông vừa bất ngờ vừa mừng rỡ, cuối cùng anh ta cũng có thể lần nữa bước trên sân trường rồi, nhưng ngay sau đó, anh ta lại nhìn vào bóng lưng cô. Đây là cửa bên của bệnh viện, là chỗ bán máu do bệnh viện lập ra cho người đi bán, người nào đi ra cũng mặt mày tái nhợt, ôm chặt cánh tay. Tô Duy Duy trước mặt tuy giả vờ cười nhưng vẫn chẳng thể che đi gương mặt đã tái xanh của cô, cô còn đang xoa từ ngón tay đến cánh tay, ra vẻ trốn tránh, hơn nữa trong câu nói mang đầy hàm ý mong anh ta đừng truy hỏi nữa...
Lương Vệ Đông tái mặt, số tiền Tô Duy Duy đưa cho bỗng nóng bỏng cả tay. Mới vừa rồi, anh ta còn vì có tiền đi học mà vui mừng, nhưng đến lúc biết được nguồn gốc của số tiền ấy, anh ta lại chẳng thể ung dung thoải mái hưởng thụ sự hi sinh của chị dâu được nữa. Anh ta lùi về sau, tầm nhìn phút chốc trở nên mơ hồ.
"Chị dâu, sao chị có thể!"
"Hả?" Tô Duy Duy chẳng hiểu tại sao anh ta lại tỏ ra sửng sốt như thế, trông hệt như hồn ma bị hỏi tội, cô đã làm gì chứ? Lẽ nào Lương Vệ Đông đã biết cô đang diễn kịch rồi, biết cô phải đi bày sạp kiếm tiền rồi? "Vệ Đông, cậu nghe tôi giải thích đã, thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283025/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.