Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bọn họ không sợ Lương Tiểu Đệ, chỉ sợ Lương Tiểu Đệ ra ngoài nói bậy, đành phải nhịn cơn tức này lại.
Đêm xuống, Tô Duy Duy dẫn Tranh Tranh tắm rửa, rồi gội đầu giúp Lương Tiểu Muội. Ngày thường Lương Tiểu Muội không được ai chăm sóc nên lôi thôi lếch thếch, thậm chí còn không biết gội đầu. Tô Duy Duy gội đầu cho cô bé mới phát hiện con bé có chí, chỉ biết nuốt một ngụm nước bọt. Từ nhỏ, Tô Duy Duy đã là đứa thích sạch sẽ nên làm sao biết bắt chí cho người ta chứ? Cô đành cầm lấy chiếc lược dày, rồi đốt đèn bắt chí giúp Lương Tiểu Muội. Còn Tranh Tranh bê một chiếc ghế dài ngồi bên cạnh, Tô Duy Duy vừa nghiền chết một con chí vừa dạy cho cậu bé vài chữ, đến khi bắt chí xong, Tranh Tranh cũng đã viết được hai mấy chữ rồi.
Lương Tiểu Muội luôn thấy đầu mình rất ngứa, chỉ biết gãi chứ chẳng biết làm gì hơn, mà người trong nhà chẳng ai để ý đến cô bé, mà nếu có biết cũng chỉ trách đầu cô bé nhiều chí vì ở bẩn thôi. Nhưng không ngờ, hôm nay chị dâu đáng ghét này lại bắt chí giúp cô bé. Bây giờ da đầu không còn chứa mấy con chí nữa khiến Lương Tiểu Muội cũng thấy tinh thần rất sảng khoái. Cô bé ngượng ngùng liếc Tô Duy Duy, gương mặt của Tô Duy Duy dưới ánh đèn càng nổi bật lên sự dịu dàng trông rất xinh đẹp.
Lương Tiểu Muội nhìn đến mức ngơ ra, đợi khi Tô Duy Duy tỉnh táo phát hiện cô bé đang ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283005/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.