Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bây giờ Tô Duy Duy nói chuyện bịa như thật, mọi người bắt đầu bàn tán, đa số đều nói Lưu Ngọc Mai lòng dạ thâm độc, cầm cây xẻng đuổi theo con dâu, ép con dâu đến mức nhảy sông.
Cái thôn này tổng cộng cũng không được bao nhiêu hộ gia đình, lời của Trương Quế Hoa sớm đã lan truyền khắp thôn rồi, lúc này Tô Duy Duy bắt đầu ứng phó cũng khá dễ dàng. Lưu Ngọc Mai mãi vẫn chưa trở về, chắc là bà ta đến từng nhà bác bỏ tin đồn rồi. Theo lời của những người hàng xóm thì bây giờ Lưu Ngọc Mai rất bận rộn, đến đâu cũng nói Tô Duy Duy hãm hại bà ta, còn nói Tô Duy Duy không bỏ trốn lúc này thì cũng bỏ trốn khi khác thôi.
Buổi tối lúc ăn cơm, Lưu Ngọc Mai trở về, thấy trên bếp lò trống không, một hai mắng Tô Duy Duy lười. Bà ta mắng người độc mồm độc miệng, có thể lôi ra cả tổ tông mười tám đời ra.
Đôi mắt đen láy của Tranh Tranh nhìn chằm chằm ra ngoài cửa, cả người co lại, theo bản năng trốn ra phía sau. Tô Duy Duy thấy vậy bèn ôm cậu bé vào trong lòng, vỗ về nói: “Đừng sợ, mẹ bảo vệ con.”
Tranh Tranh lại cứ như không nghe thấy, cả người nhanh chóng bò lên giường, vùi đầu vào trong chăn.
To Duy Duy thấy vậy bỗng cảm thấy kỳ lạ, đứa bé này vừa nhìn thấy Lưu Ngọc Mai là cả người phát run lên, không biết cậu đã chịu bao nhiêu tội ở chỗ Lưu Ngọc Mai rồi.
Tô Duy Duy đi ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283003/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.