Bạch Hạ Hạ không tin cái tên đàn ông tồi đã lừa dối mèo con này dù chỉ là một dấu chấm câu, cô cực kỳ tức giận: “Cái tên lừa đảo ăn chung nồi trong nhà ăn, miệng mồm đàn ông chỉ biết lừa gạt! Lừa người thì thôi đi, còn lừa mèo nữa chứ!”
Dáng vẻ vừa tức vừa nghiêm túc kêu meo meo của cô giống như một người cao tuổi, vừa mềm mại vừa dễ thương, Quách Triều Minh lại tưởng là bản thân đã thành công lừa được cô nên vui vẻ duỗi ra bàn tay của con sen dự bị: “... Hửm?”
Bàn chân đáng yêu siêu lớn mập mạp đập lên bàn tay đang đưa về phía Bạch Hạ Hạ của Quách Triều Minh, một gương mặt hổ oai phong sặc sỡ to gần bằng thân mèo của Bạch Hạ Hạ đi đến bên cạnh với vẻ oán giận.
Vẻ kinh khủng dữ tợn được phóng đại gấp mấy lần, đôi mắt của mãnh thú lẳng lặng nhìn chằm chằm anh ta như thể muốn nói: Tôi đồng ý, chúng ta đi thôi.
Quách Triều Minh ngẩn người, run rẩy đôi môi không nói một lời, anh ta bị Đại Hoa dọa tới mức trái tim như ngừng đập, mặt mày trắng bệch, chân cẳng mềm nhũn rồi ngồi bệt xuống đất.
Tiếng động bên này rất lớn, Tống Đoàn Trưởng đang ra lệnh cho cấp dưới không khỏi quay sang.
Ở ven đường, Đại Hoa đang ép tên đàn ông tồi lừa mèo bắt tay với mình.
Nó và Bạch Hạ Hạ ngồi xổm thành một hàng, Quách Triều Minh không dám nhúc nhích, cầm chân của Đại Hoa với vẻ thấp thỏm. Gương mặt đầy lông của hổ lớn bày ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-meo-toi-muon-lam-cong-cho-to-quoc/4471295/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.